Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 994 - Bị chó săn chụp lén 2



Đám chó săn suốt ngày xem náo nhiệt không kiếm việc gì làm này đúng là rảnh rỗi quá rồi!Nếu như toà soạn nhà nào dám đăng ảnh chính diện của Miên Miên lên, cô tuyệt đối sẽ mời luật sư kiện khiến toà soạn nhà đó phá sản!Người nhìn thấy phần báo chiều này, không chỉ có mỗi Giang Trường Phụng mà còn có cả mấy bà tình nhân và con riêng của Mã Lỗi.Nhìn thấy tờ báo này trong lòng bọn họ cực kỳ vui mừng kích động, cuối cùng cũng nắm được nhược điểm của ả đàn bà cao ngạo Giang Trường Phụng kia rồi!Tuy rằng những năm qua Mã Lỗi đưa cho bọn họ không ít tiền.Nhưng mà ả đàn bà Giang Trường Phụng kia, mỗi lần gặp bọn họ là cứ xem bọn họ như những thứ đồ vật giơ bẩn gì lắm, ánh mắt lạnh băng khinh thường kia đúng là khiến người khác căm ghét mà.Tốt nhất chuyện này là thật, như vậy thì Mã Lỗi chắc chắn sẽ ly hôn với cô ta, đuổi cô ta ra khỏi nhà, để xem đến lúc đó cô ta còn tư cách gì mà khinh thường bọn họ.Mã Lỗi đang đứng ở ban công của công ty, cũng đã nhìn thấy tin tức này, nhưng mà anh ta cũng biết rõ đám chó săn ở Hương Thành bịa chuyện khoa trương bao nhiêu, cũng không hề tin tưởng những tin này.Hơn nữa mặc dù những năm gần đây tình cảm của anh và Giang Trường Phụng không còn mặn nồng như cũ, nhưng anh vẫn rất tin tưởng nhân phẩm làm người của vợ mình, cô ấy sẽ không bao giờ làm ra những loại chuyện như thế này.Buổi tối sau khi tan làm, Mã Lỗi không la cà bên ngoài mà trực tiếp lái xe về nhà.Mặc dù bên ngoài anh ta có bao dưỡng mấy cô tình nhân, nhưng anh vẫn luôn tôn trọng người vợ cùng anh tay trắng dựng nghiệp, những năm gần đây, trừ việc công hoặc là cần phải ra ngoài công tác, đa số anh sẽ về nhà ngủ.Có thể nói, ở trước mặt người ngoài, anh ta luôn giữ gìn mặt mũi cho Giang Trường Phụng, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Giang Trường Phụng không thể tàn nhẫn hạ quyết tâm ly hôn với Mã Lỗi.Giang Trường Phụng đang hờn giỗi ở nhà, nhìn thấy Mã Lỗi đã trở về nhà, càng không vui vẻ giỗi ra mặt.“Trường Phụng, sao lại tức giận vậy?” Mã Lỗi tươi cười đi qua dò hỏi.Mặc dù năm nay Mã Lỗi cũng đã hơn ba mươi tuổi rồi, nhưng anh ta vẫn luôn bảo dưỡng rất tốt, lại thêm mấy năm gần đây làm ông chủ lớn trong công ty, khí chất và tu dưỡng cả người cũng nâng cao không ít.Hoàn toàn không nhìn ra bộ dáng một tiểu tử nông thôn quê mùa, cũng không biết vẻ bề ngoài tuấn nhà của anh ta đã lừa được bao nhiêu con gái nhà người ta rồi.Vị tiểu thư nhà mở ngân hàng kia chính là bị cái túi da đẹp đẽ này của anh ta lừa đi.“Ông cũng nhìn thấy đoạn báo đó rồi đi?” Giang Trường Phụng không trả lời câu hỏi của anh ta, mà hỏi ngược lại.Cô biết Mã Lỗi có thói quen hay xem báo, hôm nay ông chồng về nhà rõ ràng sớm hơn bình thường, không cần nghĩ cũng biết ông ta muốn hỏi chuyện gì.“Ừm, nhìn thấy rồi, bé gái đứng với em trên tờ báo là ai vậy?” Mã Lỗi cũng không vòng vo tam quốc, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề anh muốn biết.Giang Trường Phụng liếc anh ta một cái, nhàn nhạt nói: “Cháu gái tôi, con gái của anh cả Giang Trường Hải.”“Là Miên Miên à, là em phải người đón nó đến đây à?” Mã Lỗi nghe thấy là Giang Miên Miên, hơi kinh ngạc hỏi.Sở dĩ anh ta hỏi như vậy, bởi vì nhiều năm qua, anh ta nhiều lần bảo Giang Trường Phụng về nhà cũ chơi, hoặc là phái người đến đón người nhà của cô tới ở chơi mấy ngày, hoà hoãn quan hệ giữa mọi người một chút, nhưng cô vẫn luôn không đồng ý.Anh cũng biết năm đó Giang Trường Phụng theo anh bỏ nhà đi trốn, quyết liệt với người trong nhà bao nhiêu, hy sinh biết bao nhiêu, đầy cũng là một trong những nguyên nhân những năm qua hắn luôn cảm thấy áy náy và yêu mến cô.“Không phải do tôi đón con bé tới, là do lúc đi dạo trên đường gặp được con bé, nói đến cũng đúng thật là có duyên phận, không ngờ có thể gặp được Miên Miên ở Hương Thành.” Giang Trường Phụng nghĩ đến cháu gái nhỏ của mình, sắc mặt lập tức dịu hoà đi nhiều, hiếm khi mà tự do lộ nụ cười trước mặt Mã Lỗ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận