Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1036 - Về là tốt rồi



Giang Đại Sơn nhìn thấy con gái út của mình đã trở về, cũng xúc động đến vành mắt đều đỏ lên, nhưng suy cho cùng ông ta cũng là người đứng đầu trong nhà, phải ổn định cảm xúc lại.“Đứng lên đi, về là tốt rồi.”Ông ta đi đến đỡ con gái dậy, sau đó nhìn Trương Quế Hoa nhẹ giọng khuyên nhủ: “Được rồi, Quế Hoa, con gái trở về rồi, bà đừng mắng con nữa, có việc gì thì chúng ta vào nhà rồi nói, đừng đứng ở cửa nhà nữa.”Giang Trường Phụng sớm đã biết mẹ của cô ấy là một người mạnh miệng nhưng lại rất dễ mềm lòng, đôi mắt của cô ấy đỏ lên, đi đến thành tâm thành ý nhận sai với mẹ: “Mẹ, mẹ đừng tức giận nữa, con biết là con sai rồi, năm đó con không nên không nghe lời của cha mẹ đã bỏ đi, sau khi con biết mình đã làm sai, liền lập tức trở về nhà thăm cha mẹ, mẹ, đi, chúng ta có chuyện gì thì vào nhà rồi nói.”Tuy rằng Trương Quế Hoa vừa mới gặp đã trách mắng con gái một trận, nhưng trong lòng bà ta lại rất vui vẻ.Bà ta còn cho rằng cả đời này sẽ không thể nhìn thấy đứa con gái duy nhất này một lần nào nữa.Tuy rằng hiện tại bà ta rất vui vẻ, nhưng vẫn xụ mặt, trừng mắt lên đe dọa liếc Giang Trường Phụng đang ôm cánh tay mình, ngẩng cao đầu ưỡn ngực đi vào nhà.Giang Đại Sơn cũng hiếm khi lộ ra dáng vẻ tươi cười, trông thấy con gái trở về, ông ta thật sự vui chết đi được.Giang Trường Đào và Giang Trường Hà sau khi từ ngoài đồng ruộng nghe được tin em gái út của họ trở về, dáng tươi cười trên khuôn mặt hai người vẫn chưa hạ xuống.Hiện tại nhìn thấy em gái út của mình vẫn xinh đẹp như vậy, ăn mặc còn theo phong cách châu Âu, trong lòng họ lại càng cảm thấy vui vẻ, xem ra những năm qua em gái út của bọn họ đã sống rất tốt.Trái lại Triệu Tiểu Quyên là một người phụ nữ rất chân thành mộc mạc không suy nghĩ được nhiều như vậy, thấy cô út trong nhà đã trở về, bà ấy niềm nở qua đây giúp pha nước, cầm đồ.Tôn Lệ Hà vừa nhìn thấy Triệu Tiểu Quyên cầm ấm nước qua đây, bà ta cũng chú ý quan sát chiếc vali vải của Giang Trường Phụng, bà ta vội vã chạy qua, đoạt lấy chén trà ở trên tay Triệu Tiểu Quyên.“Chị dâu, những việc nhỏ như thế này để em làm cho.” Tôn Lệ Hà nói xong, đã cầm lấy ấm nước và chén trà bước vào nhà.“Nào, Trường Phụng, đường trở về nhà xa như vậy chắc cũng mệt rồi, uống chút nước đi cho đỡ khô cổ họng.” Tôn Lệ Hà niềm nở nói.“Cảm ơn chị dâu ba.” Giang Trường Phụng nhận lấy chén nước, khách sáo nói cảm ơn.“Không có gì, không có gì, chúng ta đều là người một nhà, nói cảm ơn chẳng phải là khách sáo quá rồi sao.” Tôn Lệ Hà nịnh nọt nói.Sau khi bà ta rót nước cho mọi người xong liền lui về phía sau, lén lút dùng đôi mắt nhỏ không ngừng nhìn về phía Giang Trường Phụng, còn đảo quanh một vòng lên chiếc vali da mà cô ấy cầm về.Cô út này hơn mười tuổi đã rời khỏi nhà với một người, xem ra hiện tại sống rất tốt, nhìn quần áo cô ấy mặc, đồng hồ cô ấy đeo, vừa nhìn đã biết không phải là hàng rẻ tiền rồi.Nhà họ Giang bọn họ đúng thật là thăng quan tiến chức rồi!Không chỉ có con trai của anh cả chị dâu cả có thể kiếm ra tiền, còn có cháu gái Miên Miên đang đi học, bây giờ lại có thêm cô út nhiều tiền này nữa.Chao ôi, có nhiều người thân có năng lực như vậy, sau này hai đứa con trai của bà ta chắc chắn sẽ không kém đi.Suy nghĩ của mỗi người trong nhà họ Giang đều khác nhau, mấy đứa nhỏ nhà họ Giang thì lại một mặt mờ mịt.Tình huống gì đây? Không phải là bà nội của bọn chúng đã sinh ra ba người con trai sao? Tại sao đột nhiên lại có thêm một cô út nữa, nhưng mà nhìn dáng vẻ của bà nội chúng, thật giống như cô út đúng là người thân thật.Vẻ mặt của Chiêu Đệ cũng rất mờ mịt và kinh ngạc, bởi vì kiếp trước của cô bé, mãi đến khi cô bé chết, đều không gặp lại cô út.Có điều đã có rất nhiều chuyện ở kiếp trước hoàn toàn không giống với kiếp này, mấy năm nay cô bé thật sự là đã gặp quá nhiều người vốn không nên xuất hiện, chậm rãi rồi cũng thành thói quen.

Bạn cần đăng nhập để bình luận