Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 809 - Bắt đầu nghi ngờ bản thân



Dựa theo tiến độ trước mắt của cô hiện tại, e rằng phải mất một khoảng thời gian mới làm ra được các bộ phận cần thiết. Sau khi làm ra rồi, còn phải thí nghiệm từng bộ phận một. Con đường này hết sức khó khăn.Có điều suy nghĩ lại, Giang Miên Miên cảm thấy khó khăn cũng là chuyện bình thường.Dù sao đây cũng là kỹ thuật cao cấp chỉ có hai quốc gia lớn về khoa học công nghệ mới có thể làm ra được, nếu như cô có thể làm ra một cách đơn giản như vậy thì nước Mỹ cũng sẽ không đắc ý kiêu ngạo đến thế rồi.Nghĩ đến đây, cô lại có ý chí chiến đấu trở lại.Cô nhất định phải nghiên cứu ra được, để tất cả những người coi thường nước Hoa chứng kiến sự phát triển và phản bác nhanh chóng của nước Hoa bọn họ.“Con gái, sao con ngẩn người ra vậy? Ra ăn cơm đi.” Giang Trường Hải thấy con gái mình mới sáng ra đã ngồi ngơ ngác ở đó liền gọi cô ra ăn cơm.“Dạ, con ra đây.” Giang Miên Miên trả lời rồi vui vẻ chạy ra ăn cơm.Cả nhà họ ở lại thôn Thạch Kiều cho đến trước ngày đi làm của Giang Trường Hải một hôm mới quay về trấn.Chính quyền thị trấn đến mùng bảy sẽ đi làm. Bọn họ quay về chưa được mấy ngày, Tô Uyển Ngọc cũng đi làm trở lại.Sau khi cha mẹ đi làm, Giang Miên Miên càng không kiêng dè nữa. Ngay cả ban ngày cô cũng ở trong hệ thống bắt đầu làm thí nghiệm.Những ngày bận rộn trôi qua rất nhanh, trong chớp mắt, kỳ nghỉ đông đã sắp kết thúc.Cả kỳ nghỉ đông này Giang Miên Miên dành hầu hết thời gian cho việc học tập kỹ thuật năng lượng mặt trời, vậy nên bài tập nghỉ đông vẫn chưa làm xong.Vì vậy hai ngày trước khi đi học lại, Giang Miên Miên bắt đầu lao vào làm bài tập. Tranh thủ đến ngày cuối cùng làm xong hết mọi bài.Ngày đầu tiên đi học lại, Chung Nguyên vừa nhìn thấy Giang Miên Miên liền vội vàng hỏi: “Giang Miên Miên, cậu đã học xong chương trình học của học kỳ này chưa?”Chung Nguyên đã chuẩn bị tinh thần từ trước rằng cô đã học xong hết, nhưng cô lại ngoài dự liệu của mọi người mà lắc đầu: “Vẫn chưa, chương trình học của kỳ sau tớ vẫn chưa bắt đầu học, tôi vừa mới làm xong bài tập nghỉ đông.”“Hả? Sao lại như vậy? Chẳng lẽ kỳ nghỉ đông này cậu không học sao?” Chung Nguyên nghe vậy thì rất kinh ngạc. Như vậy rất không phù hợp với tính cách của Giang Miên Miên.“Cả kỳ nghỉ đông này tớ đều dành thời gian để xem những quyển sách liên quan tới năng lượng mặt trời.” Giang Miên Miên lấy một quyển ghi chép dày cộp liên quan đến năng lượng mặt trời trong cặp sách ra, dùng tay vỗ nhẹ một cái, cười hì hì giải thích.Chung Nguyên vẫn biết Giang Miên Miên có hứng thú với kỹ thuật năng lượng mặt trời, nhưng cậu ta không thể ngờ rằng cô thực sự có thể đọc những quyển sách khô khan vô vị đó trong suốt kỳ nghỉ đông.“Oa, Giang Miên Miên, cậu thật lợi hại. Những thứ sâu xa, khô khan như vậy mà cậu cũng có thể đọc suốt cả kỳ nghỉ đông.” Chung Nguyên kính nể giơ một ngón tay cái với Giang Miên Miên.Trước đây cậu ta từng mua hai quyển sách có liên quan đến năng lượng mặt trời trong thư viện thành phố, lúc ban đầu cậu ta quả thực chí khí bừng bừng, dồn hết tâm sức đi đọc.Nhưng đọc qua rất nhiều ngày, các loại kiến thức, nguyên lý, kỹ thuật ở trong đó khiến cậu ta đọc mà không thể yêu thương nổi, bắt đầu nghi ngờ bản thân.Cuối cùng, vì suy nghĩ cho nửa đời sau của bản thân, cậu ta dứt khoát đem hai cuốn sách kia đi bỏ xó.“Ha ha, đúng là có chút khô khan. Nhưng chỉ cần cậu dần dần đọc hiểu thì lúc đọc sẽ đỡ hơn rất nhiều.” Giang Miên Miên chia sẻ kinh nghiệm của mình.”Chung Nguyên bày ra vẻ mặt ‘xin thứ cho kẻ này bất tài’, khoát tay: “Bỏ đi, tớ cảm thấy kiến thức dự trữ của tớ hiện giờ vẫn chưa đạt đến trình độ đọc những cuốn sách kỹ thuật cao cấp kia. Tớ vẫn nên học kiến thức của lớp tám thật tốt, cố gắng lúc thi giữa kỳ có thể vượt qua cậu một lần.”Giang Miên Miên nghe vậy, cũng theo chủ đề nói chuyện mà sinh lực tràn đầy: “Được thôi, tớ chờ cậu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận