Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 783 - Cậu cháu bên ngoại



"Này vợ, hình như là có ai đang gõ cửa vậy, để anh ra ngoài xem thử nhé."Giang Trường Hải nói xong liền ra ngoài mở cửa.Cửa vừa mở liền nhìn thấy ngay Úc Thừa và một thanh niên hòa nhã chạc tuổi ba mươi đang xách túi to túi nhỏ đứng ở ngay cửa nhà mình.Ông ngay lập tức kinh ngạc mừng rỡ thốt lên: "Ơ kìa, cậu Phương, nhóc Úc! Hai người đến rồi đấy à, nào, mau vào nhà đi."Người thanh niên tên gọi Phương Trí Viễn, là người cậu ruột bị điều xuống nông trường cải tạo của Úc Thừa kia.Trước đó Giang Trường Hải được Úc Thừa nhờ vả, từng đưa đồ đến nông trường cho anh vài lần. Qua lại mấy năm với nhau, quan hệ của hai tụi ông đã trở nên cực kỳ tốt rồi.Phương Trí Viễn nở nụ cười ôn hòa: "Anh Giang, em với Tiểu Úc đến thăm gia đình anh đấy."Giang Trường Hải nhận lấy đồ đạc trong tay bọn họ, vỗ vỗ lên bả vai Phương Trí Viễn, cười ha ha nói: "Trời ơi, hai cậu cháu khách sáo quá rồi, đến chơi thì đến thôi còn tay xách nách mang thế chi nữa? Chúng ta cũng đâu phải người ngoài đâu chứ.""Lần đầu em tới thăm hỏi, sao lại có thể đi tay không mà đến được chứ?" Lời Phương Trí Viễn tuy khách sáo nhưng giọng nói lại rất thân thuộc."Trí Viễn đến rồi đấy à? Hôm nay bên ngoài lạnh lắm đấy, lạnh cóng rồi chứ gì? Nào nào, uống chút nước nóng đi cho ấm người."Tô Uyển Ngọc mặc dù hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi nhiều, nhanh nhẹn vào nhà bếp, pha hai cốc sữa mạch nha đưa cho hai cậu cháu.Trước đó bà từng đi chung với Giang Trường Hải đến nông trường hai lần, cũng đã từng gặp qua Phương Trí Viễn."Cảm ơn chị dâu." Phương Trí Viễn nhận lấy cốc nước, nhấp một ngụm sữa mạch nha còn đang nóng hôi hổi, ngay tức khắc cảm thấy cả người ấm hơn rất nhiều.Còn Giang Miên Miên qua sự xưng hô của cha mẹ cô, lập tức đoán được thân phận của Phương Trí Viễn, cũng không cần người lớn nhắc khéo đã ngoan ngoãn chào hỏi: "Cháu chào cậu Phương."Đây còn là lần đầu tiên cô gặp cậu của Úc Thừa cơ đấy, cậu thanh niên ôn nhuận như ngọc này.Đúng là cháu bên ngoại, Úc Thừa quả nhiên có dáng dấp rất giống với cậu mình.Chỉ xét riêng về ngũ quan thôi, ít nhất hai người cũng giống nhau đến năm phần, đều rất đẹp trai!"Chào cháu nhé, Miên Miên. Cậu hay nghe Úc Thừa nó nhắc cháu lắm đấy. Hôm nay cuối cùng cũng được nhìn thấy người thật rồi, đúng thật là vừa xinh đẹp vừa ngoan ngoãn." Phương Trí Viễn điềm đạm thân thiết, thật khiến người nghe thoải mái dễ chịu.""Cậu Phương, cậu quá khen rồi ạ." Giang Miên Miên bị ông ấy thổi phồng đến mức hơi ngượng.Năm nay Phương Trí Viễn 29 tuổi, mặc dù từ trên gương mặt tuấn tú của anh có thể nhìn ra được vết tích mà những năm này anh đã phải chịu đủ gian truân ở nông trường, nhưng mà đôi mắt của anh vẫn sáng ngời kiên nghị như cũ, không hề bị thế tục mài mòn đi góc cạnh.Chân tuy đi hơi khập khiễng, nhưng khí chất và dáng người của anh vẫn thẳng tắp và cứng cỏi hệt như tre trúc.Cử chỉ giơ tay nhấc chân đều để lộ ra sự không tầm thường, lại không có sự thanh cao cậy tài khinh người, thứ có cũng chỉ là sự cứng rắn, kiên cường bất khuất.Trông thấy Phương Trí Viễn như vậy, Giang Miên Miên là khâm phục từ tận đáy lòng.Nhân vật thế này, nếu như không trải qua những chuyện kia, chắc chắn giờ đây đã là sự tồn tại đáng gờm rồi. Chỉ đáng tiếc, ngọc quý bị phủ bởi bụi trần mà!Thời gian tám năm dài đằng đẵng, khiến cho một người xuất chúng như thế này ở trong một nơi như nông trường kia, phí hoài cả tám năm trời.Cả đời người, có được bao lần tám năm có thể chôn vùi thế đây?Giang Miên Miên vừa nghĩ đến những điều này, trong lòng liền cảm thấy tiếc thương tột cùng, bởi vì cô biết rõ ở những nơi khác vẫn còn có rất nhiều người giống như cậu Phương vậy, buộc phải phí hoài cả đời người vốn phải nên rực rỡ đầy khí phách.Mà Giang Trường Hải thấy Phương Trí Viễn sau khi uống sữa mạch nha sắc mặt tái nhợt trở nên hồng hào lại thì mới tiếp tục nói: "Trí Viễn này, cậu đây là được sửa lại án sai rồi hả?"Phải biết, nếu không được sửa lại án sai là không thể nào ra khỏi được cái nông trường kia.Phương Trí Viễn cười gật đầu: "Đúng vậy anh Giang, thông báo vừa được ra vào mấy ngày trước đấy, bây giờ em đã là người tự do rồi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận