Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 524 - Vẫn còn đang gánh nợ



Chí Võ uống xong quẹt miệng, vẻ mặt tươi cười nói: "Không sao đâu bà, chúng cháu khát quá đó."Hai đứa cậu ở nhà Vương Lợi đọc truyện tranh hơn một tiếng đồng hồ, rồi lại cùng với cậu ta ra ngoài quậy phá vài vòng, cả người đầm đìa mồ hôi."Trời nóng nực cỡ này, ai bắt hai đứa chạy lung tung ra ngoài, mau ngồi xuống nghỉ ngơi chút đi." Trương Quế Hoa cầm quạt trên bàn trà lên, vẻ mặt đau lòng quạt mát cho hai đứa cháu trai.Lý Lan thấy sắp đến giờ cơm, cô dọn dẹp đồ đạc xong xuôi, nói với Giang Miên Miên một tiếng rồi về nhà ăn cơm.Trương Quế Hoa thấy bạn của Giang Miên Miên đi rồi, nhét quạt vào trong tay Chí văn để cậu bé tự quạt, vẻ mặt bà ta thần bí vẫy vẫy về phía Giang Miên Miên: "Miên Miên, qua đây, bà nội có thứ hay ho cho cháu."Giang Miên Miên đi qua, tò mò hỏi: "Bà nội, thứ hay ho gì thế?"Trương Quế Hoa lấy ra một chiếc hộp đứng bút mới toanh, màu hồng giống hệt như là đang trêu chọc con nít mà lắc qua lắc lại trước mặt cô."Bà nội mua hộp đựng bút mới cho cháu này, đợi đến khi cháu vào học thì dùng nó, có thích không?"Giang Miên Miên không ngờ đến bà nội cô thế mà lại có thế mua hộp đựng bút mới cho cô, mặt cô thích thú nhận lấy hộp đựng bút nói: "Vâng, nội ơi, chiếc hộp bút này cháu thích lắm ạ, cảm ơn nội.""Bà biết ngay là cháu nhất định sẽ thích, sau khi lên cấp hai thì cũng phải học hành chăm chỉ đấy nhé, biết chưa nào?" Trương Quế Hoa dặn dò."Vâng ạ, cháu biết rồi thưa nội, nội cứ yên tâm." Giang Miên Miên vỗ vỗ ngực nhỏ, nói tràn đầy tự tin và đảm bảo."Mẹ, Chí Văn, Chí Võ, Miên Miên, cơm nước nấu xong cả rồi, mẹ và mấy đứa rửa tay đến đây ăn cơm đi." Tô Uyển Ngọc đi từ trong nhà bếp đi ra, vừa dọn dẹp bàn ăn vừa nói với mấy người."Biết rồi." Trương Quế Hoa dắt theo hai đứa cháu trai qua phòng tắm rửa tay, Giang Miên Miên vào nhà bếp giúp bưng thức ăn bày chén bát.Bữa trưa Tô Uyển Ngọc chuẩn bị cực kỳ thịnh soạn, có tới sáu món, trong đó có bốn món là món thịt, bà còn đặc biệt đến cung tiêu xã để mua thực phẩm chín.Bữa ăn này Trương Quế Hoa và Chí Văn, Chí Võ cực kỳ thỏa mãn, đã lâu lắm rồi bọn họ không được thoải mái ăn thịt như thế này, đống thịt này thật đúng là quá ngon rồi.Ăn cơm xong, Trương Quế Hoa hài lòng lau miệng.Bà ta nghĩ mấy món ăn vừa ăn ban nãy, ở trong lòng tính sơ giá tiền một chút, lại có hơi đau lòng lên tiếng quở trách: "Con dâu cả này, lần sau tụi mẹ đến, con đừng làm nhiều món thế này nữa, nhiều thịt như thế này thì phải tiêu biết bao tiền chứ? Gia đình mấy đứa vẫn còn đang gánh nợ nữa kia mà, thằng cả nó ăn xài phung phí vung tay quá trán, con không thể trong lòng không cân nhắc theo nó được, trong cái nhà này không ai biết tính toán cả thì lúc nào mới khá lên được đây chứ?""Mẹ, con biết rồi mà, đây còn chẳng phải là thấy mẹ với mấy đứa từ xa xôi đến đâu nên nghĩ làm nhiều món ngon để cải thiện khoản ăn uống sao ạ, ngày thường tụi con không thế này đâu." Tô Uyển Ngọc tươi cười giải thích.Giang Miên Miên thấy bà nội mình vẫn muốn lải nhải vội vàng lên tiếng giải vây cho mẹ mình: "Bà nội, ăn cơm xong thì bà lên phòng cháu ngủ một giấc đi ạ, trưa trời trưa chợt rồi, buồn ngủ lắm."Trương Quế Hoa quả nhiên bị Giang Miên Miên thu hút sự chú ý."Không ngủ nữa, bà nội chỉ đến để thăm cháu. Ở đây không có chuyện gì rồi thì bà cháu bà về trước đây." Trương Quế Hoa vừa nói vừa muốn cầm đồ đi mất."Ai, mẹ, khoan về đã. Trưa trời trưa chợt rồi, bên ngoài nực lắm, bây giờ mẹ và cháu trở về chằng phải là bị cảm nắng hay sao." Tô Uyển Ngọc cũng vội vàng giữ lại."Đúng đấy bà nội, bên ngoài nóng nực dữ lắm. Chúng ta muộn một chút, đợi đến khi mặt trời ngả bóng thêm chút nữa hẵng về nhé." Chí Văn cũng giúp đỡ khuyên nhủ.Chí Võ lại càng làm bộ dụi mắt, dáng vẻ mặt ủ mày chau: "Bà nội, giờ cháu buồn ngủ lắm, không muốn đi đường."

Bạn cần đăng nhập để bình luận