Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1157 - Vô cùng vui mừng



“Đi, chúng ta đi xuống.” Úc Thừa nói xong thì hai người liền xuống xe nghênh đón.“Ông chú, bà thím, dì cả chúng cháu ở đây.” Giang Miên Miên vui mừng vẫy tay với bọn họ.Hôm nay cô mặc váy màu đỏ, vô cùng nổi bật trong đám người, người nhà họ Tô vừa liếc mắt đã nhìn thấy bọn họ.“Miên Miên hôm nay xinh đẹp quá, cũng đã lớn thành thiếu nữ rồi.” Tô Uyển Đình nhìn thấy phong cách ăn mặc hôm nay cũng Giang Miên Miên cũng bị kinh diễm.“Đúng vậy, cách rõ xa mà bà cũng không dám nhận, vẫn là do Uyển Đình nói là Miên Miên thì bà mới dám tin tưởng đấy, đúng là con gái lớn mười tám tuổi cũng thay đổi mà, cô nhóc của chúng ta vừa chớp mắt cái đã trưởng thành thiếu nữ rồi, lại còn đẹp như vậy nữa.” Bác gái cả Tô cũng từ ái kéo tay Giang Miên Miên, cẩn thận quan sát.“Ông chú, bà thím, dì cả, cháu giới thiệu cho mọi người chút, đây chính là Úc Thừa, anh Úc của cháu trước đây cháu đã nhắc tới với mọi người.” Giang Miên Miên giới thiệu với người nhà họ Tô chút.“Ông chú, bà thím, dì cả.” Úc Thừa lễ phép chào hỏi.“Êy, chào Tiểu Thừa, cảm ơn cháu đã tới đón chúng ta.” Bác cả Tô nhìn Úc Thừa, khách sáo nói cảm ơn.Bác gái cả Tô và Tô Uyển Đình đều mặt không biến sắc đánh giá Úc Thừa, trước kia hai người bọn họ đúng là đã từng nghe Miên Miên và Uyển Ngọc nhắc tới đứa nhỏ này, bây giờ vừa nhìn thấy, lời nói và khí chất của đứa nhỏ này thật đúng là người thường có thể bồi dưỡng ra được.“Ông chú, bà thím, dì cả, chúng ta lên xe trước đi, bên ngoài nóng lắm.” Giang Miên Miên quan tâm nói.“Đúng, đi thôi, chúng ta đi trước, đừng để bọn họ phải chờ lâu.” Bác cả Tô gật đầu một cái, tán đồng nói.“Ông chú, bà thím, dì cả, cháu xách hành lý giúp mọi người.” Úc Thừa nói xong liền đưa tay muốn nhận lấy hành lý.“Không cần đâu, cậu bé, bọn ta tự cầm là được.” Bác cả Tô có chút ngại làm phiền cậu.“Không sao đâu ạ, ông chú, anh Úc của cháu rất lợi hại, sức anh ấy lớn lắm, mọi người đưa hành lý cho anh ấy đi.” Lúc Giang Miên Miên nói Úc Thừa lợi hại thì trên mặt tràn đầy vẻ tự hào.Người nhà họ Tô thấy cô đã nói như vậy thì cũng không tiện từ chối nữa.Đoàn người lên xe, Úc Thừa không trực tiếp về nhà họ Giang, mà thay vào đó lại rẽ vào khúc cua trên đường Vành đai hai, đến quán bánh ga tô lấy bánh kem bọn họ đã đặt trước về, lấy bánh kem xong, lúc này cậu mới lái xe về nhà.Người nhà họ Tô tới muộn như vậy là vì muốn chờ Tô Uyển Đình được nghỉ hè, bên kia bà ta vừa được nghỉ là bọn họ đã vội vã mua vé tới, lúc này khó khăn lắm mới tới kịp.Tô Uyển Ngọc đã lâu không gặp mặt người nhà mẹ, trong lòng vô cùng vui mừng, chỉ là mắt thấy tiệc rượu đã sắp bắt đầu, bà cũng chỉ có thể nói mấy câu đơn giản với họ trước, rồi lại bận rộn chuẩn bị những thứ khác.Mấy người Giang Miên Miên đón người về chưa được bao lâu thì ông Úc cũng đã dẫn cảnh vệ tới.“Ông nội Úc, ông tới rồi, mau vào nhà ngồi đi ạ.” Giang Miên Miên nhìn thấy ông Úc, vui mừng ra đón.Những người khác nhà họ Giang thấy ông Úc tới, tất cả đều nhiệt tình ra nghênh tiếp.“Ông cụ Úc, ông tới rồi, tôi là cha của Trường Hải, thường xuyên nghe Miên Miên nhắc tới ông, quả thật là rất cảm tạ những năm nay ông đã chăm sóc Miên Miên, hôm nay cuối cùng cũng được gặp ông rồi.” Ở trước mặt ông Úc, mặc dù Giang Đại Sơn có hơi câu nệ, nhưng biểu hiện tổng thể vẫn rất tốt.“Ông em Giang, ông nói lời này khách sáo quá, đứa nhóc Miên Miên này thông minh, khôn khéo lại khiến người ta yêu thương, tôi vẫn luôn coi con bé là cháu gái mình mà yêu thương.” Ông Úc hòa ái nói.“Có ông yêu thương là đứa nhỏ Miên Miên này có phúc.” Giang Đại Sơn nghe vậy thì vô cùng vui mừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận