Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 532 - Lời tuyên chiến từ một học sinh giỏi 1



Giang Miên Miên và những học sinh khác: “Chào cô ạ!”Cô Khâu gật đầu, sau đó âm thầm đếm số học sinh, thấy đủ số lượng rồi mới cầm bảng phân công, nói: “Bây giờ cô sẽ điểm danh một chút, đến ai thì người đó tự đứng dậy giơ tay.”“Thưa cô có.” Các học sinh lần lượt trả lời.Cô Khâu vẫn tiếp tục điểm danh, lúc điểm danh cũng nhân tiện xem vóc dáng của học sinh một chút.Điểm danh xong cô ấy sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh theo chiều cao của mình, rồi lại cho học sinh đứng dậy để căn cứ vào chiều cao mà điều chỉnh.Giang Miên Miên năm nay mới chín tuổi, mặc dù so với các bạn đồng trang lứa cũng như nhau nhưng nếu so với một học sinh lớp 6 thì có nhỏ hơn đôi chút.Vì vậy ngay từ lúc bước vào lớp cô đã tự giác ngồi vị trí đầu tiên.Nên cô cũng không cần phải di chuyển, mà cô Khâu cũng không điều chỉnh gì về chỗ ngồi của cô.“Chung Nguyên.”“Dạ có.”Cô Khâu nhìn cậu ngồi ở hàng thứ hai liền vẫy vẫy tay.“Chung Nguyên đến đây, em ngồi ở góc kia sẽ không thể nhìn thấy bảng, đến đây ngồi cạnh Giang Miên Miên đi.”Chung Nguyên là một học sinh tiểu học ở ngoài thị trấn, đứng hạng nhất cùng với Giang Miên Miên trong kỳ thi.“Vâng ạ.”Chung Nguyên nghe lời cầm tập sách của mình lại ngồi cạnh Giang Miên Miên.Nghĩ rằng sẽ ngồi chung ba năm nên Giang Miên Miên thử liếc mắt nhìn sang bên cạnh,Chung Nguyên mặc áo sơ mi trắng, cắt đầu đinh, vô cùng trắng, nhìn cực kỳ điềm đạm.Cậu chú ý tới ánh mắt của Giang Miên Miên, hơi nghiêng đầu sang, nhỏ giọng nói: “Tớ là Chung Nguyên, tớ biết cậu, tớ ngồi sau cậu ở buổi lễ tuyên dương của đại hội.”Giang Miên Miên cũng nói nhỏ: “Tớ là Giang Miên Miên, tớ cũng nhớ ra cậu rồi.”“Giang Miên Miên, tớ biết cậu rất giỏi nhưng tớ cũng không thua đâu, trong kỳ thi sát hạch vừa rồi hai chúng ta đều giành hạng nhất, đợi đến thi cuối kỳ thì xem ai sẽ đứng hạng nhất nữa có được không? Chung Nguyên nhìn GIang Miên Miên, tràn đầy tự tin tuyên chiến.Cậu ta từ nhỏ đã rất thích học tập, từ lúc đi học, mỗi lần đến kỳ thi đều đứng nhất, mới đầu thì thấy rất vui vẻ nhưng lâu dần không còn cảm thấy hứng thú và thách thức nữa.Mãi cho đến kỳ thi sát hạch này, cậu ta và Giang Miên Miên đều đồng loạt đứng hạng nhất, đặc biệt là ngày đó có rất nhiều người nói về cô, trong lòng đang yên lặng đã muốn dậy sóng.Khi cậu ta nhìn thấy Giang Miên Miên học chung lớp với mình, ý nghĩ đầu tiên nhen nhóm trong đầu chính là phải đánh bại cô, nên mới có đoạn đối thoại phía trên.Giang Miên Miên không ngờ rằng Chung Nguyên bề ngoài là một cậu bé điềm đạm nho nhã nhưng lại tuyên chiến với mình trong lần đầu tiên gặp mặt, trong lòng thầm gọi cho hệ thống.Giang Miên Miên: “Hệ thống, hệ thống, ngươi mau xem giúp ta trí lực của Chung Nguyên.”Hệ thống: “Được, cô chờ một lát, tôi đang quét.”Hệ thống: “A?”Giang Miên Miên thấy hệ thống phát ra âm thanh kinh ngạc liền hỏi: “Làm sao vậy, hệ thống? Cậu ta giỏi lắm à?”Hệ thống: “Đúng vậy, ký chủ, cậu ta rất giỏi, chỉ số thông minh trung bình của cậu bé trước mặt cô là 142.6, đã là cận thiên tài, thật không ngờ đến trong cái trấn nhỏ này lại có người có tiềm năng đến vậy.”Giang Miên Miên sững sờ không nói nên lời: 142.6, quả thực rất giỏi.”Trí thông minh bây giờ của cô là lúc lớn lên, còn của đối phương lại là thiên phú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận