Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 451. Rất ăn ý

Cô đem quần áo của chị Trình An đã xếp xong đặt vào hộp quà Úc Thừa đã chuẩn bị sẵn cho cô. Bọn họ ăn sáng xong, thấy cũng sắp đến thời gian rồi liền cùng nhau đi đến nhà họ Trình.
Bọn họ đến cũng không được coi là sớm. Lúc bọn họ tới nhà họ Trình trong phòng đã có rất nhiều khách. Đương nhiên, vì đây là tiệc sinh nhật của người vai dưới của nhà họ Trình nên trong đó đa số là người trẻ tuổi.
Có vài vị khách đang vây quanh một cô gái ăn mặc rất xinh đẹp đang nói chuyện. Giang Miên Miên nhanh chóng nhìn lướt qua, biết rằng cô gái đang được vây quanh đó chắc là chủ nhân của bữa tiệc ngày hôm nay, người được chúc mừng sinh nhật-chị Trình.
Trình An đang ở trong phòng tiếp khách thấy bọn họ đi đến, vui vẻ bước qua nhiệt tình nói: “Chị Úc, Úc lão đại, Miên Miên, mọi người đến thật đúng lúc, mấy người Đường Lâm cũng vừa mới đến.”
“Tiểu An, đã lâu không gặp, em vẫn đẹp trai như vậy nhỉ.” Úc Nhu xoa xoa gương mặt vui vẻ của Trình An. Úc Thừa là bạn lớn lên từ nhỏ của nhóm người Trình An, Úc Nhu cũng xem như nhìn bọn họ lớn lên.
“Chị Úc, chị chừa cho em chút mặt mũi đi.” Trình An cười xin tha.
“Được rồi, hôm nay có nhiều khách, để cho em chút thể diện đó.” Úc Nhu bỏ tay ra khỏi mặt Trình An, dùng sức vỗ vai cậu một cái.
“Em đưa mọi người đi tìm nhóm Đường Lâm.”
Trình An nói xong liền dẫn bọn họ đi vào trong. Còn chưa đi được mấy bước, Trình Giai đang được vây quanh chúc mừng nhìn thấy mấy người Úc Nhu, vô cùng kinh ngạc và vui mừng đi đến.
Những vị khách trong tiệc sinh nhật nhìn thấy chủ nhân bữa tiệc đi về phía người nhà họ Úc, tầm mắt của bọn họ cũng đi theo, dường như muốn xem náo nhiệt.
Vẻ mặt Trình Giai vừa kinh ngạc vừa vui mừng kéo lấy tay của Úc Nhu, vui vẻ nói: “Tiểu Nhu, em về từ khi nào? Sao không nói với chị một tiếng?”
Tuổi tác của Úc Nhu và Trình Giai không hơn kém nhau là bao. Trước đây hai người là bạn cùng lớp, tình cảm rất tốt.
“Hôm qua em mới về, còn không phải muốn cho chị một bất ngờ sao? Vậy nên em mới không nói trước. Nào, đây là quà sinh nhật em tặng chị, sinh nhật vui vẻ nhé tiểu thọ tinh.” Úc Nhu lấy ra nước hoa hôm trước đến tòa nhà bách hóa mua đưa cho cô ấy.
“Cảm ơn Tiểu Nhu, chị rất thích.” Trình Giai nhận lấy, nhìn qua sau đó cười một cái.
Chai nước hoa này là mẫu mới ra, cô ấy vốn định tổ chức sinh nhật xong sẽ đi mua, không ngờ rằng Úc Nhu lại mua trước tặng cho mình. Tuy rằng đã lâu rồi hai người không gặp mặt, nhưng vẫn rất ăn ý.
“Em biết là chị sẽ thích mà.” Giọng nói của Úc Nhu rất đắc ý, hiển nhiên cũng đang mừng vì sự ăn ý của hai người.
“Chị Trình, đây là quà sinh nhật của em. Chúc chị sinh nhật vui vẻ.” Úc Thừa cũng mang quà của mình ra.
“Cảm ơn Tiểu Thừa.”
“Chị, đây chính là người mà em đã từng nói với chị, tiểu thần đồng đến từ thôn Thạch Kiều, cũng là ân nhân cứu mạng của Úc lão đại, Giang Miên Miên.”
Trình An giới thiệu xong lại nháy mắt ra hiệu với Giang Miên Miên. Từ sau khi Giang Miên Miên tìm cậu muốn lấy số đo của Trình Giai, cậu vẫn luôn muốn biết cô có thực sự biết may quần áo hay không. Vậy nên bây giờ mới vội vàng nháy mắt với cô để cô mau mang quà ra, cũng để cậu xem một chút.
Giang Miên Miên hiểu ý, lập tức giơ cao hộp quà mà mình đã chuẩn bị xong, ngọt ngào cười: “Chị Trình, chúc chị sinh nhật vui vẻ. Đây là quà em tặng cho chị.”
“Cảm ơn Miên Miên.” Trình Giai cũng không vì Giang Miên Miên từ nông thôn đến mà lạnh nhạt với cô, cô ấy dịu dàng hào phóng cười với cô một tiếng.
Trình An thấy chị mình không có ý định mở quà ngay tại chỗ, cậu vội vàng đi đến, cười hì hì: “Chị, chị mở ra nhìn xem. Món quà này của Miên Miên là do vài ngày trước em ấy đã tốn rất nhiều tâm tư làm ra đấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận