Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 750 - Đó là em ấy



“Đợi em gái à? Vậy chúng tớ cũng ở đây chờ với các cậu. Dù sao chúng tớ cũng không có việc gì ở nhà.?“Đúng vậy. Chúng tớ ở đây chờ với các cậu.” Hai cậu bé trai vô cùng nghĩa khí nói.“Thật không hổ là anh em của chúng ta. Thật nghĩa khí.” Chí Văn vỗ cậu bé gần mình nhất, vui sướng nói.“Đúng thế. Chúng ta là anh em tốt. Đương nhiên là phải có khổ cùng ăn, có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng rồi.” Cậu bé được Chí Văn phóng đại rồi, lập tức có chút kích động nóiLý Lan đi tới cửa lớp. Cô bé chợt nghe được đoạn đối thoại ngốc nghếch của mấy người bọn họ. Cô bé đành chịu rồi liếc mắt, cũng đứng ở một bên đợi Giang Miên Miên.Năm nay, lần đầu tiên Lý Lan học ở đây. Trùng hợp là cô bé học cùng một cái lớp với Chí Văn và Chí Võ. Cô bé từng gặp hai anh em này ở nhà Giang Miên Miên, còn cùng nhau chơi đùa.Cho nên lúc tan học, bọn họ giao ước đợi Giang Miên Miên cùng về. Nào biết được vừa mới đánh chuông báo tan học, hai anh em đã bỏ chạy cái không thấy tâm hơi. Cô bé đi tới cửa mới nhìn thấy bọn họ ngồi đây nói lời ngốc nghếch.Chí Văn nhìn thấy Lý Lan mới nhớ tới giao ước vào buổi sáng của bọn họ. Cậu ta có chút ngượng ngùng nói: "Ha ha, Lý Lan, tan học vừa rồi rất vui vẻ. Tụi tớ quên chờ cậu rồi. Ngày mai tụi tớ nhất định chờ cậu.""Không có việc gì. Sau này chúng ta tập hợp ở chỗ này cũng được." Lý Lan cười cười nói.Lúc mấy người nói chuyện, Giang Miên Miên đi tới cửa lớp học."Miên Miên, ở đây." Lý Lan thấy Giang Miên Miên, vui mừng xua xua tay hô."Chị Lan Lan, anh cả, anh hai, anh chị tới sớm ghê. Chào buổi sáng nè." Giang Miên Miên thấy bọn họ, cười chào hỏi."Đúng vậy a, lớp bọn chị gần đây, đi ra về sớm." Lý Lan giải thích nói."Chí Văn, Chí Võ, đứa nhỏ này là em gái của các cậu à? Em ấy thật là nhỏ nha. Sớm như vậy đã học ở bên trường cấp hai sao?" Cậu bé nhỏ đùa với hai anh em rất tốt, sau khi thấy Giang Miên Miên thì có chút kinh ngạc hỏi."Đúng thế, em gái tớ lợi hại nhất. Cậu đừng nhìn em ấy nhỏ. Hiện tại, em ấy học lớp tám. So chúng ta còn cao hơn hai lớp đấy." Chí Văn dương dương đắc ý khoe khoang nói."Cái gì? Vậy mà học lớp tám. Ồ. Em gái các cậu thật lợi hại sao?" Hai cậu bé nghe xong lời này, khiếp sợ mà nói.Bọn họ xem Giang Miên Miên lớn lên trắng trắng mềm mềm, lại nhu thuận xinh đẹp. Còn muốn đem cô coi thành em gái của mình để bảo kê rồi. Không nghĩ tới vậy mà cô so với họ còn cao hơn hai cấp.Thế nhưng mà tuổi của cô lại nhỏ như vậy. Trong lúc nhất thời, bọn họ không biết nên đối xử cô thế nào."Em gái tớ đương nhiên lợi hại. Em ấy thế mà là thần tài nhí nổi danh trong trường học chúng ta. Lúc học tiểu học, em ấy ghi bài văn, nó được đăng lên báo chí cả nước. Cậu nói em ấy không lợi hại sao?" Chí Võ gấp gáp khoe khoang nói.Cậu ta thật sự là hận không thể gân cổ hét cho toàn bộ trường học biết. Giang Miên Miên là thiên tài nhí, là em gái của Giang Chí Võ.Cậu ta có một em gái vô cùng lợi hại, để cho tất cả mọi người hâm mộ mình.Hai cậu bé nhỏ nghe xong lời này, khống chế không nổi nuốt ngụm nước miếng. Hai người bọn họ liếc nhau một cái. Sau đó họ có chút gian nan hỏi: "Chí Văn, Chí Võ, em gái của các cậu sẽ không phải là thiên tài nhí, Giang Miên Miên sao?""Đúng rồi. Em ấy là Giang Miên Miên. Chúng ta cũng họ Giang nha. Cậu đã quên rồi à." Chí Văn chỉ vào Giang Miên Miên nói ra."Trời ạ. Thật là nàng, cái kia, Chí Võ. Tớ, tớ đột nhiên nhớ ra tớ còn việc ở về nhà. Vậy tớ, tớ đi trước." Một đứa bé trai nói xong, đeo bọc sách tranh thủ thời gian chạy.Một đứa bé trai khác xem cậu ta đi rồi. Cậu cũng tùy tiện tìm cái lấy cớ lẻn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận