Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 835 - Có chó đang đuổi theo bà ta



“Chú Đại Sơn, thím Quế Hoa, anh Trường Hải dẫn theo Miên Miên về rồi, mọi người mau về xem đi, đứa bé Miên Miên này thi được thủ khoa thành phố đó, lần này quả thật là làm rạng danh tổ tông, hạng nhất toàn thành phố đấy.” Cậu nhóc đứng trên bờ ruộng, hai tay chắp thành hình chiếc loa lớn tiếng hét.Trương Quế Hoa bị tin này làm cho bàng hoàng rơi cả cuốc xuống đất, những người trong thôn khác đang làm việc cũng dừng tay lại, kinh ngạc quay đầu lại nhìn cậu nhóc loan tin.Ngay cả thôn trưởng cũng kinh ngạc, ông ta vừa nghe được gì đấy?!Đứa trẻ Giang Miên Miên thật sự thi được hạng nhất toàn thành phố? Là thủ khoa thành phố sao? Trời ơi, đây là sự thật à?Thôn Thạch Kiều họ có một thủ khoa thành phố!!Trương Quế Hoa “Ối” một tiếng liền vứt cuốc xuống chạy ngay về nhà.Vẫn là Giang Đại Sơn bình tĩnh hơn, mặc dù đôi tay run rẩy và hơi thở gấp rút đã bán đứng khuôn mặt điềm tĩnh của ông ta.Ông ta hít một hơi thật sâu, cười và nói với thôn trưởng: “Thôn trưởng, cái đó, cho chúng tôi xin phép về nhà xem đứa bé một lúc.”Thôn trưởng vừa rồi đang ngẩn người đột nhiên bị một tiếng hét của Trương Quế Hoa làm giật nảy mình, bây giờ nghe thấy lời của Giang Đại Sơn, ông ta ôn tồn nói: “Chú Đại Sơn, mọi người đều về xem thế nào đi, đúng lúc giờ cũng sắp đến thời gian nghỉ trưa, chiều nay mọi người lại đến đây làm là được.”“Ôi, được, cảm ơn thôn trưởng.” Giang Đại Sơn nói dứt lời liền cúi người đặt cái cuốc khi nãy bà cụ vứt xuống lên thành bờ ruộng, cùng người trong gia đình quay về nhà.Hai cha con Giang Trường Hải ở ngoài cửa thôn nghe mọi người khen ngợi một hồi, sau khi hài lòng thì mới đạp xe đạp về nhà.Họ vừa đến trước cửa nhà đã thấy bà cụ tóc bay phất phới, cứ như sau lưng có chó đang đuổi theo bà ta.“Mẹ, mẹ chạy chậm chút.” Giang Trường Hải thấy mẹ mình như vậy ông thật sự sợ bà ta không cẩn thận mà bị ngã.Trương Quế Hoa hoàn toàn không quan tâm đến Giang Trường Hải, bà ta chạy đến trước cửa, cũng không biết lấy đâu ra sức lực bỗng chốc bế Giang Miên Miên từ trên xe đạp xuống.Đây là lần đầu tiên Giang Miên Miên được bà nội cô bế như vậy, hai năm nay cô ăn uống tốt, chiều cao tăng lên không ít, cô sợ bà nội mình không bế nổi mình, vội vã đưa tay ôm lấy cổ bà nội.Bà cụ đặt cô xuống đất, nhìn cô, kích động và thấp thỏm hỏi: “Miên Miên, cháu gái ngoan, cháu thật sự thi được hạng nhất toàn thành phố à? Là thủ khoa thành phố?”“Dạ, bà nội, cháu thật sự thi được hạng nhất, cháu được điểm tối đa.” Giang Miên Miên hớn hở gật đầu lia lịa xác nhận.“Ôi chao, cháu gái ngoan của bà, cháu khiến bà tự hào lắm, cháu quả thực là đứa bé có triển vọng nhất nhà họ Giang chúng ta.” Hai mắt Trương Quế Hoa đỏ lên vì kích động .Bà ta cúi người ôm lấy Giang Miên Miên, không ngừng vỗ nhẹ vào lưng cô, rồi quay đầu lại hôn cô vài cái, nhìn bộ dạng của cô bà ta không biết nên yêu thương thế nào mới ổn.“Mẹ, sao chỉ có mình mẹ về thôi? Cha con bọn họ đâu?” Giang Trường Hải thắc mắc hỏi.“Cha con bọn họ……” Lúc này Trương Quế Hoa mới định thần lại, khi nãy bà ta chỉ lo một mình chạy mà quên mất họ.“Họ về rồi.” Giang Trường Hải vừa hỏi xong thì đã thấy những người khác trong nhà họ Giang cũng bước chân vội vã đi về nhà.Giang Miên Miên nhìn thấy Giang Đại Sơn, không chờ ông ta hỏi cô đã chủ động nói: “Ông nội, lần này cháu thi được hạng nhất toàn thành phố, chiều hôm qua rất nhiều trường cấp ba trong thành phố gọi điện thoại cho cháu muốn cháu vào trường của họ học đấy, cháu và cha mẹ đã bàn bạc xong rồi, bọn cháu quyết định đến học ở trường trung học số hai.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận