Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 910 - Nhờ Miên Miên nói giúp với ông nội bà nội



Đại nha chỉ khẽ thở dài một tiếng, không nói gì với cô ta.Nhị Nha ở bên cạnh có chút không vui đẩy nhẹ cô ta một cái: “Chiêu Đệ, em còn nhỏ thì biết gì? Đi đi, sang chỗ khác mà chơi.”Nhị Nha dứt lời liền kéo lấy tay Đại Nha chạy ra ngoài.Chiêu Đệ liếc nhìn hai người chị vừa ‘bỏ rơi’ mình, lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng, hai người thì hiểu gì chứ? Những lời mình nói đều là sự thật, đều vì muốn tốt cho chị cả, đợi sau này chị cả kết hôn với cậu ta rồi thì sẽ biết những gì mình nói là đúng đến thế nào, ‘hừ’.Những người lớn trong nhà đang bàn bạc chuyện hẹn gặp mặt ngày mai, không chú ý đến hành động của mấy đứa trẻ.Nhị Nha kéo Đại Nha đến bên cạnh con suối nhỏ trong thôn, hai người tìm chỗ ngồi xuống.Cô ta nhìn Đại Nha, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Chị cả, ở đây chỉ có hai người chúng ta thôi, chị thành thật nói với em đi, rốt cuộc chị có muốn kết hôn hay không?”Đại Nha nhìn cô em gái lo nghĩ cho mình như vậy, thở dài một tiếng: “Nhị Nha, nói thật thì chị cũng không muốn kết hôn sinh con sớm như vậy, sau đó sẽ giống như mẹ chúng ta, cả đời bị trói buộc trong thôn.”Nhị Nha nghe thấy câu trả lời khiến mình hài lòng, liền nắm lấy tay Đại Nha, kích động nói: “Chị cả, chỉ cần chị không muốn kết hôn vậy thì chúng ta nhất định sẽ có cách, em chỉ sợ chị cũng muốn kết hôn thôi, nếu thế thì em thật sự không giúp được chị.”Đại Nha nở nụ cười gượng gạo, lắc đầu: “Nhị Nha, có cách gì chứ? Bây giờ ông nội bà nội, và cả cha mẹ cũng đều đồng ý rồi, hai đứa trẻ chúng ta có thể có cách gì được hả?”Nhị Nha thấy chị cả mình còn chưa bắt đầu nghĩ cách thì đã nản lòng, cô ta lo lắng khuyên: “Chị cả, chị đừng bi quan như vậy, chúng ta không có cách nhưng không có nghĩa là Miên Miên không có cách. Bây giờ ông nội bà nội cưng chiều em ấy như vậy, với địa vị trong gia đình của em ấy thì lời nói nhất định có trọng lượng hơn chúng ta. Đi nào, giờ chúng ta quay về tìm Miên Miên, nhờ Miên Miên nói giúp với ông nội bà nội.”Nói xong Nhị Nha lập tức đứng dậy kéo theo Đại Nha quay trở về.Đại Nha có chút ngập ngừng: “Nhị Nha, có được không đấy? Ông nội bà nội đã đồng ý chuyện này rồi, Miên Miên có thể thuyết phục được họ không?”“Chị cả, chị yên tâm đi, Miên Miên nhất định có thể! Chị quên lúc chúng ta vừa mới bắt đầu muốn đi học ông nội bà nội cũng không đồng ý sao, cuối cùng không phải cũng bị Miên Miên thuyết phục à. Miên Miên nhất định có cách, đi nào, chúng ta quay về tìm em ấy.” Nhị Nha tự tin gật đầu.Bây giờ đối với Giang Miên Miên, cô ta có thể nói là tôn sùng một cách mù quáng.Cô ta cảm thấy trên đời này không có chuyện gì là Giang Miên Miên không thể làm được.Bởi vì trưa nay ăn xong cơm Giang Miên Miên nói về phòng ngủ nên bà cụ đã đặc biệt dặn dò bọn trẻ con trong nhà đừng đi gọi cô, để cô nghỉ ngơi, do đó ở bên trong hệ thống, Giang Miên Miên tập trung đọc sách mà chưa hề hay biết chuyện này.Sau khi Đại Nha Nhị Nha quay trở về, nhân lúc bà cụ không chú ý lén lẻn vào phòng của gia đình bác cả.Giang Miên Miên cảm nhận được có người vào thì thoát ra khỏi không gian hệ thống, giả vờ như vừa mới ngủ dậy.“Ưm, chị cả, chị hai, hai người tìm em hả?” Giang Miên Miên dụi dụi mắt, mỉm cười hỏi.“Miên Miên, làm phiền tới giấc ngủ của em rồi.” Nhị Nha nhìn Giang Miên Miên ‘đôi mắt còn ngái ngủ’, có chút ngại ngùng nói.Giang Miên Miên lắc đầu: “Không sao, chị hai, vừa đúng lúc em cũng ngủ dậy rồi.”“Miên Miên, kì thực bọn chị có việc muốn nhờ em giúp đỡ.” Nhị Nha nói thẳng vào vấn đề.Nghe vậy, Giang Miên Miên không lập tức đồng ý ngay mà nói: “Chị hai, chị nói là việc gì trước đi, em có thể giúp thì nhất định sẽ giúp.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận