Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1044 - Đi vào trong huyện mua quần áo



Chiêu Đệ bịt tai không nghe lời của Triệu Tiểu Quyên.Lúc này trong đầu cô ta không ngừng hiện lên ánh mắt đắc ý nhìn về phía mình lúc nãy của Giang Miên Miên, cô ta nhét nắm tay vào trong miệng, hung hăng cắn một cái.Giang Miên Miên, mày có cái gì tốt để kiêu ngạo, không phải mày cũng muốn lấy lòng cô út sao, ai cao quý hơn ai chứ? Chúng ta cứ dựa vào bản lĩnh của mình mà chờ xem.Giang Trường Hà thấy vợ hỏi mấy câu, Chiêu Đệ cũng không nói lời nào, cũng tức giận nói: "Vợ, ngủ đi, đừng để ý đến con bé, đứa nhỏ này ngày càng không nghe lời."Triệu Tiểu Quyên lo lắng nhìn đống chăn nhô lên bên kia của Chiêu Đệ, thở dài một cái, cũng nằm xuống.Về chuyện nhỏ ngày hôm nay, ngoài Chiêu Đệ ra không có người nào để trong lòng cả, rạng sáng ngày hôm sau, mặt trời còn chưa lên đỉnh núi, người nhà họ Giang đã bắt đầu xuống ruộng làm việc.Buổi trưa lúc trở về ăn cơm, Giang Trường Phụng thấy trên mặt mấy đứa bé đều tràn đầy mồ hôi và mệt mỏi, lại còn bị phơi nắng đen nữa, có chút đau lòng."Cha mẹ, buổi chiều đừng để cho mấy đứa bé xuống ruộng làm việc nữa, mấy đứa đều đang tuổi ăn tuổi lớn, con muốn dẫn mấy đứa đi đến tòa nhà Bách Hóa mua mấy bộ đồ."Giang Trường Phụng nhìn quần áo lủng một lỗ trên người của cháu trai cháu gái, rất đau lòng."Xài tiền làm gì? Bọn nó đều có quần áo, đây không phải là xuống ruộng làm việc, sợ làm hư quần áo đẹp sao." Trương Quế Hoa cảm thấy mấy đứa nhỏ có đồ mặc là được, cần gì phải uổng tiền mua.Mặc dù bà cụ biết con gái có tiền, nhưng ngày hôm qua con bé còn mua quà cho người trong thôn, lại còn mua quà cho cả gia đình, đã xài hết bao nhiêu tiền chứ.Kiếm tiền không dễ dàng, sao có thể phung phí như vậy."Mẹ, mua mấy bộ quần áo cho mấy đứa trẻ không tốn bao nhiêu tiền cả, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, buổi chiều con sẽ dẫn mấy đứa trẻ đi." Giang Trường Phụng biết mẹ không muốn cô ấy tốn quá nhiều tiền, nhưng bây giờ cái gì cô ấy cũng không nhiều, chỉ có tiền là nhiều.Hơn nữa cô ấy không có con cái, tiền trong tay cô ấy, không cho cháu trai cháu gái tiêu, thì cho ai?Sau khi mấy đứa trẻ trong nhà nghe cô út nói, cũng mong đợi nhìn bà nội, chờ bà nội trả lời.Bà cụ thấy con gái đã nói như vậy, cũng biết con gái đau lòng mấy đứa cháu trai cháu gái, cũng không ngăn cản nữa."Được rồi, vậy buổi chiều con dẫn bọn trẻ đi đi.""A, quá tốt bà nội, buổi chiều bọn cháu không cần xuống ruộng làm việc rồi, có thể đi ra ngoài chơi." Chí Văn vừa thấy bà nội đồng ý, lúc này giơ đũa lên, vui mừng hoan hô."Cô út, cô tốt nhất." Chí Võ cũng miệng ngọt nói.Mặc dù mấy bé gái của phòng hai không dám hoan hô trên bàn, nhưng lại không có cách nào nhịn xuống nụ cười trên mặt.Trương Quế Hoa nhìn mấy đứa trẻ vui mừng như vậy, sợ bọn trẻ đắc ý vênh váo, bà cụ cầm đũa gõ một cái, dặn dò: "Mấy đứa các cháu, đi vào huyện không cho phép cái gì cũng muốn, đồ cô út mua cho các cháu, đó chính là đồ các cháu muốn, biết không?""Biết ạ, bà nội, bọn cháu sẽ nghe lời." Chí Văn Chí Võ đồng ý luôn miệng."Đã biết, bà nội." Mấy bé gái phòng hai cũng gật đầu liên tục."Miên Miên, cháu giúp bà canh chừng mấy đứa này nhé." Bà cụ không tin mấy đứa bé này, cố ý dặn dò Giang Miên Miên."Dạ, bà nội, con đã biết." Giang Miên Miên bị giao cho trách nhiệm nặng nè, gật đầu đồng ý.Chờ sau khi ăn cơm xong, Giang Trường Phụng liền dẫn mấy đứa cháu đến Cung Tiêu Xã, gọi điện thoại cho bạn, để cho người này giúp đưa một chiếc xe đến."Nào, mấy đứa, chúng ta ngồi xe đi đến huyện mua quần áo thôi." Giang Trường Phụng kéo cửa sau ra, nói với mấy đứa trẻ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận