Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1180 - Phiên ngoại 2



“Đúng đấy anh Hải. Anh xem Úc Thừa đối xử với Miên Miên tốt đến nhường nào. Hai đứa nó kết hôn lâu như vậy rồi, việc nhà đều là do nó làm, phục vụ con gái anh còn tốt hơn ở nhà nữa. Ông cụ Úc cũng rất thương Miên Miên, anh cũng nên suy nghĩ cho bọn họ một chút.” Tô Uyển Ngọc tận tình khuyên bảo.Giang Trường Hải nghe vậy, cảm thấy hai người nói cũng có lý. Ông do dự một lúc lâu rồi mới thỏa hiệp: “Được rồi, vậy thì làm theo lời hai mẹ con đi.”“Ừ, như vậy mới đúng chứ. Em biết anh Hải là người hiểu lý lẽ nhất mà.” Tô Uyển Ngọc giơ một ngón tay cái tán dương Giang Trường Hải.“Cha, con cũng biết cha là tốt nhất.” Giang Miên Miên cũng vui vẻ nói.“Đương nhiên, cha đương nhiên đối xử tốt với con nhất, còn tốt so với anh Úc của con.” Giang Trường Hải ấu trĩ đáp.Ông nói xong liền chỉ vào cháu gái mình: “Con gái, vậy chúng ta sẽ để cháu gái mang họ Giang, cháu trai mang họ Úc. Cha thích con gái.”Giang Trường Hải là một người cực kỳ cuồng con gái.Đối với việc này Giang Miên Miên không có ý kiến gì: “Vâng, việc này con sẽ nghe theo cha. Vậy thì anh trai mang họ Úc, em gái mang họ Giang.”Sau khi bọn họ quyết định xong, đến tối hai vợ chồng Giang Trường Hải về nhà nói chuyện này với hai ông bà cụ, hai ông bà cũng không có ý kiến gì với việc này.Dù sao đã có bảo bối Giang Miên Miên ở phía trước, bọn họ cũng đã hiểu rằng bé gái có tiền đồ không kém bé trai, thậm chí còn lợi hại hơn bé trai. Cùng lắm thì sau này lại tuyển người đến ở rể.Mấy năm nay, hai ông bà cụ nhà họ Giang đều đã có tuổi, nhưng bọn họ cũng không chịu già, cũng không chịu ngồi không. Hàng năm đến thời điểm mùa màng bận rộn cũng muốn đi theo cả nhà lão nhị ra đồng.Vì vậy năm nay trong lúc làm việc, Giang Đại Sơn nhất thời không chú ý khiến eo bị đau. Bà cụ vì chăm sóc ông ta nên không đến thủ đô chờ cháu gái sinh con.Khó khăn lắm mới đợi Giang Đại Sơn hồi phục, hai ông bà cụ mang theo trứng gà bản địa cùng với thịt muối và măng tre mà Giang Miên Miên thích ăn nhất, lên tàu hỏa đi đến thủ đô.Hai ông bà cụ thấy Giang Miên Miên sinh đôi trai gái thì vô cùng yêu thích. Hai người chơi đùa với bọn trẻ một chút, sau đó bà cụ lấy từ trong túi ra hai bao lì xì, đặt ở giữa hai đứa bé.“Miên Miên, đây là lì xì bà nội và ông nội cháu cho bọn trẻ, hi vọng hai đứa chắt của bà có thể vui vẻ khỏe mạnh mà lớn lên, sau này cũng có tiền đồ như cha mẹ của chúng nó.” Bà cụ hiền hòa nói với Giang Miên Miên.“Ông nội, bà nội, cảm ơn hai người.”Giang Miên Miên không từ chối bao lì xì của bà cụ, cô biết đây là tấm lòng của bọn họ dành cho bọn trẻ. Mấy năm nay siêu thị nhà họ Giang làm ăn rất tốt, đã mở ra mấy chi nhánh. Cuộc sống của nhà bọn họ cũng tốt hơn trước đây rất nhiều, trong tay ông bà cụ cũng không thiếu tiền, cô nhận lấy bọn họ sẽ rất vui.Quả nhiên, hai ông bà cụ thấy Giang Miên Miên không nói những lời khách sáo đó, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ.“Bà nội, con của chị cả thế nào rồi? Sang năm lên tiểu học rồi đúng không ạ?” Giang Miên Miên quan tâm hỏi.Lúc thi đại học Đại Nha không thi đỗ. Sau khi tốt nghiệp trung học không bao lâu, cô ấy kết hôn dưới sự giới thiệu của Giang Trường Hải.Giang Trường Hải thực hiện lời hứa ban đầu của mình, tìm một chàng trai có điều kiện rất tốt trong thành phố cho Đại Nha.Nhà trai mở một khách sạn trong thành phố, nhà có tiền, người cũng phúc hậu. Mặc dù tướng mạo có chút tầm thường, nhưng tính cách và nhân phẩm của anh ta và cha mẹ anh ta đều rất tốt.Sau khi kết hôn chưa đến vài năm, Đại Nha đã sinh ra hai đứa con trai khiến nhà bọn họ rất vui mừng. Vài ngày trước khi hai ông bà cụ đến đây, Đại Nha lại mang thai lần nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận