Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 476. Món quà chia tay 2

Hà Bình cũng đưa đến một chiếc hộp vuông vắn rất đẹp mắt, cậu cũng không thừa nước đục mà thả câu, nói thẳng: “Miên Miên, anh tặng em một chiếc bình giữ nhiệt, thời gian giữ nhiệt khoảng bảy tám tiếng, các cô gái bình thường nên uống nhiều nước ấm, uống ít nước lạnh.”
“Cảm ơn anh Hà Bình, chờ em nhập học em sẽ mang theo.” Giang Miên Miên vô cùng vui vẻ mà nhận lấy.
Cô rất thích món quà này, dù sao mùa đông ở trường cũng chỉ có thể uống nước lạnh nên cũng không dễ chịu cho lắm.
Giang Miên Miên chưa thể đặt những món quà ấy xuống, cuối cùng Úc Thừa lấy một chiếc ghế khác đặt ở sau lưng cô dùng để đựng quà.
Tiếng giày cao gót từ đâu truyền đến, Úc Nhu vừa cười vừa bước vào: “Ngại quá, chị đến trễ.”
“Chị không đến muộn mà, bọn em cũng vừa mới đến thôi.” Trình An cười hì hì nói.
Úc Nhu trực tiếp ngồi cạnh Giang Miên Miên, nhìn thấy chiếc ghế sau lưng cô để đầy quà, cười trêu: “Miên Miên hôm nay nhận được rất nhiều quà nha.”
“Đều là quà chia tay của mấy anh hết.” Khuôn mặt Giang Miên Miên tràn đầy ý cười, giải thích.
“Thật đúng lúc, chị cũng có quà cho em, nhưng trước tiên phải nói rõ một chút, quà này chị đã dùng qua rồi, em đừng chê nha.” Úc Nhu lấy một cái hộp nhỏ màu đen lớn chừng bàn tay từ trong túi xách ra, còn có thêm một cái tai nghe.
Giang Miên Miên mở to mắt nhìn thứ Úc Nhu đưa cho mình, đó là một chiếc máy nghe nhạc bỏ túi.
Ở thời đại này thì chắc máy nghe nhạc bỏ túi vừa được phát minh ra không lâu nhỉ? Món quà này quả thật rất quý giá.
“Miên Miên, cái này gọi là máy nghe nhạc bỏ túi, là bạn nước ngoài tặng cho chị, chị thường dùng để nghe nhạc, bây giờ lại tặng cho em, sau này em có thể dùng để học tiếng Anh, à, chị có mua cả băng tiếng Anh cho em nữa.” Úc Nhu lại lấy ra sáu cuộn băng tiếng Anh từ trong túi, có thể nói là vô cùng chu đáo.
Úc Thừa nhìn thấy chị mình đưa máy nghe nhạc bỏ túi cho Cừu Non cũng có chút giật mình, dù vậy nhưng cậu cũng biết chị mình quý đứa em gái nhỏ này hơn so với chiếc máy nghe nhạc bỏ túi.
Trước đó Úc Duệ Hiên cũng làm nũng lăn lộn các kiểu để mượn đến trường khoe khoang nhưng bị Úc Nhu từ chối, không nghĩ bây giờ cô lại đưa tặng cho Cừu Non.
Cũng không phải là do máy nghe nhạc này đắt đến nổi không mua được, chỉ là đây là lần đầu tiên chiếc máy này được tung ra thị trường ở nước ngoài, dù có tiền cũng khó mà mua được.
“Chị Úc, cái này quá quý giá, em không thể nhận được.” Giang Miên Miên biết giá trị của vậy này nên cũng không dám nhận lấy.
“Chị cho em nên em cầm lấy đi, chị thì còn có gì nữa, tặng em để em nghe học tiếng Anh còn hữu dụng hơn để chị nghe nhạc, chị thấy em học tiếng Anh rất tốt, cứ tiếp tục cố gắng, hy vọng là chiếc máy này có thể giúp được cho em.” Úc Nhu không nói lời nào liền để máy nghe nhạc, tai nghe, bộ sạc và băng đĩa lên ghế sau lưng Giang Miên Miên.
Úc Thừa nhìn thấy Giang Miên Miên còn muốn từ chối thì lạnh lùng nói: “Cừu Non, chị ấy cho em thì em cứ nhận lấy.”
“Đúng vậy đó Miên Miên, đây là đồ tốt, anh cho người ra nước ngoài mua cũng không được đâu, em mau nhận lấy đi.” Trình An cũng đầy hâm mộ mà nói.
Giang Miên Miên nghe bọn họ nói như vậy thì cũng không do dự nữa: “Cảm ơn chị Úc, sau này em nhất định sẽ học tập thật giỏi.”
“Ừm, vậy mới đúng chứ, sau này nếu em trở thành trụ cột thì cũng có công lao của chị.” Úc Nhu xoa xoa đầu Giang Miên Miên, vẻ mặt đầy cưng chiều mà nói.
Mặc dù chỉ ở chung được vài ngày nhưng cô lại thích đứa trẻ vừa thông minh ngoan ngoãn lại vừa xinh đẹp đáng yêu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận