Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 960 - Cùng nhau đi Hương Thành 2



Tuy rằng sau đó đã tìm được cậu, nhưng vì cậu ở nông trường không có tự do, mà anh Úc còn phải đi học, vì vậy hai năm nay cũng không được gặp nhiều.Khó khăn lắm cậu của anh mới lấy lại tự do, hai người còn chưa sống chung được vài ngày thì cậu anh lại đến Hương Thành.Chắc chắn trong lòng anh Úc rất khó chịu, rất nhớ cậu.“Anh Úc, tuy rằng bây giờ cậu ở Hương Thành, cách anh rất xa. Nhưng đợi đến khi anh nghỉ đông thì có thể đến Hương Thành tìm cậu anh mà. Đi máy bay chắc là rất nhanh có thể đến.” Giang Miên Miên thân thiết an ủi.Úc Thừa nghe ra sự an ủi trong lời nói của cô, cậu cũng không giải thích mà thuận thế đáp: “Ừ, Cừu Non em nói đúng. Vậy đợi đến kì nghỉ sau em và anh cùng đi gặp cậu đi. Chắc chắn là cậu cũng nhớ em rồi, anh làm giấy thông hành cho em, chúng ta cùng nhau đến đó chơi vài ngày.”Giang Miên Miên nghe vậy có chút động tâm. Cô đã rất lâu không đến thiên đường mua sắm mua đồ rồi.“Được thôi, anh Úc, chúng ta quyết định như vậy nhé. Đến kì nghỉ tiếp theo chúng ta cùng nhau đi Hương Thành.” Giang Miên Miên có chút hưng phấn đáp.Tốt quá rồi, cô lại có thể đến Hương Thành chơi. Chỉ cần nghĩ đến sắp đi Hương Thành, cô cũng có chút không kiềm chế được muốn chảy nước miếng. Bên đó thực sự có rất nhiều đồ ăn ngon, lần này đi, cô nhất định phải ăn cho đã.Úc Thừa thấy cô đồng ý cũng rất vui mừng: “Được, quyết định như vậy.”Hai người nói chuyện một lúc rồi mới quyến luyến cúp điện thoại.“Con gái, con muốn đi Hương Thành à?” “Cha già bị lạnh nhạt” nhìn vẻ mặt tươi cười của con gái, có chút ghen tị hỏi.“Vâng. Cha à, con và anh Úc đã hẹn nhau rồi, đợi đến nghỉ hè con và anh ấy sẽ cùng nhau đến Hương Thành thăm cậu Phương. Cha, Hương Thành có rất nhiều đồ ăn ngon, đợi con về con sẽ mua cho cha và mẹ ăn.” Giang Miên Miên ôm cánh tay cha mình, vui vẻ nói.Cha già dễ dụ vừa nghe con gái vẫn còn quan tâm mình, lập tức vui vẻ trở lại.“Vậy còn tạm được, đến lúc đó mang theo máy ảnh mà Úc Thừa mua cho con, chụp nhiều ảnh của cậu Phương mang về. Đã lâu không gặp cậu ấy, cha cũng hơi nhớ rồi.” Giang Trường Hải dặn dò.“Vâng, con biết rồi cha.” Giang Miên Miên vui vẻ đồng ý.Giang Miên Miên đến trường học mới, rất nhanh đã thích ứng được môi trường học tập và các bạn học ở trường trung học số 2.Ban đầu mỗi ngày cô đều tự đi học. Lâu dần, cô quen thuộc với các bạn trong lớp liền bắt đầu kết bạn đi học cùng.Khó khăn lắm mới qua được một tháng, Tô Uyển Ngọc cuối cùng đã được điều đến thành phố.Ngày Tô Uyển Ngọc đến, cả nhà ba người vui vẻ đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa thật lớn, Giang Trường Hải cũng cười đến cứng cơ mặt.Học kỳ mới bắt đầu, Giang Miên Miên cũng không bỏ sót việc học tập kỹ thuật chế tạo điện thoại.Mỗi ngày cô đi học ở trên lớp về, lại về nhà ăn cơm, sau đó đi vào hệ thống học tập kỹ thuật, làm các thí nghiệm liên quan.Còn Tô Uyển Ngọc sau khi được điều đến thành phố, lượng công việc cũng tăng cao, Giang Trường Hải cũng bận bịu đến Hải Thành nhập hàng. Cả nhà ba người cực kỳ bận rộn.Thời gian bận rộn luôn qua rất nhanh. Trong nháy mắt đã đến học kỳ II của lớp mười.Trong thời gian một năm nay, chiều cao của Giang Miên Miên nhanh chóng tăng lên.Chiều cao hiện tại của cô đã lên đến một mét năm lăm. Ở trong lớp không còn là nhóc con bị các bạn học cao hơn một cái đầu nữa.Có điều tuổi tác của cô rốt cuộc vẫn còn đó, mặc dù chiều cao tăng lên nhưng gương mặt vẫn có chút trẻ con. Nhưng chí ít bây giờ nhìn lại cũng có chút dáng vẻ của học sinh cấp ba rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận