Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 545 - Sẽ không xía vào



Đây chính là toàn bộ tài sản của ông ta đó, cũng không thể để sơ xuất tí nào nha.Giang Trường Hải thấy ông ta lo lắng như vậy, vỗ vai đối phương, cười ha hả nói: “Không có sao đâu thằng ba, yên tâm đi, lát nữa anh nói với chú.”Giang Trường Hải vừa muốn truy hỏi nữa, Trương Quế Hoa ở trong phòng nghe thấy có tiến nói chuyện ở bên ngoài, vội vã đi ra.“Thằng cả tới rồi, mẹ nói sao mà mẹ ở trong phòng nghe thấy tiếng con nói chuyện, mẹ còn tưởng là mẹ nghe nhầm đấy, sao lâu vậy rồi con mới về? Trong xưởng có nhiều việc lắm hả?” Bà cụ nhìn Giang Trường Hải từ trên xuống dưới, quan tâm hỏi.Trước khi Giang Trường Hải gần như cứ một tuần sẽ về một lần, nếu có việc, có thể một tuần lại về mấy chuyến.Đột nhiên lần này ông hơn mười ngày không về, làm cho bà cụ lo muốn chết, nếu không phải công việc ở đồng nhiều, không thể phân thân thì bà ta cũng đã đi vào trong trấn xem một chút rồi.“Đúng vậy, mẹ, gần đây việc ở xưởng khá nhiều, tăng ca thêm mấy ngày, mẹ xem con vừa có thời gian đã mua đồ về cho mẹ với cha không phải sao? Xem nè, con cố tình mua thịt heo béo với đồ ăn chín, tối làm cải thiện cơm nước của nhà chút.” Giang Trường Hải đưa đồ cho bà cụ, miệng ngọt dỗ nói.Bà cụ thấy những thứ này, cười híp mắt: “Coi như tên nhóc con có lương tâm, mau vào phòng đi, cha con đang ở trong phòng đó.”“Thằng cả về rồi, vợ con với Miên Miên không về cùng con à?” Giang Đại Sơn nhìn thấy một mình Giang Trường Hải vào nhà thì quan tâm hỏi.“Miên Miên còn chưa làm xong bài tập ạ, con không yên tâm để con bé ở nhà một mình nên để vợ ở nhà cùng với con bé.” Giang Trường Hải giải thích.“Thằng cả, Miên Miên ở trường trung học cơ sở có quen không? Con bé còn nhỏ tuổi thế, ở trường không bị bắt nạt chứ?” Trương Quế Hoa lo lắng hỏi.“Không có đâu mẹ, mẹ yên tâm đi, Miên Miên thông minh thế, bạn học trong trường cũng thích con bé, cả tụi nhỏ hàng xóm nhà tụi con, khi tan học đều sẵn lòng đi với con bé, không ai dám bắt nạt con bé cả.” Vừa nhắc tới Giang Miên Miên, Giang Trường Hải liền nói không ngừng.Hai ông bà cũng nguyện ý nghe, ba người, tôi hỏi cậu đáp, nói đến vui vẻ.Hai anh em Giang Trường Hà và Giang Trường Đào ở trong phòng, đứng ngồi không yên nghe anh cả và cha mẹ nói chuyện, thỉnh thoảng bọn họ ngẩng đầu liếc nhìn anh cả của bọn họ một chút, không biết lúc nào bọn họ mới có cơ hội nói chuyện riêng đây.Mấy người nói hồi lâu, Trương Quế Hoa thấy thời gian cũng gần đến, đứng dậy nói: “Thằng cả, con đợi trong phòng đi, mẹ đi làm cơm.”Trương Quế Hoa nói xong thì gọi hai đứa con dâu ra để mấy bà làm cơm, bà ta cầm đồ của Giang Trường Hải, cẩn thận cắt lấy ba phần trong đó, còn dư lại thì cất đi.Giang Trường Hải nháy mắt với hai người anh em, sau đó nói với Giang Đại Sơn: “Cha, con đi vào phòng con lấy ít đồ đây.”“Ừ.” Giang Đại Sơn nhìn Giang Trường Hải, cũng không nói gì nhiều.Đợi Giang Trường Hải về phòng lớn, hai người Giang Trường Đào và Giang Trường Hà cũng vội vàng tìm cớ, đi theo sau lưng anh cả của bọn họ, cũng đi vào phòng lớn.Giang Đại Sơn nhìn động tác nhỏ của mấy đứa con, không nói tiếng nào.Ông ta nhìn ra được ba đứa con trai đang có chuyện gạt ông ta, nhưng mà mấy đứa con đã lớn vậy rồi, tất cả đều làm chồng, làm cha hết cả, chỉ cần bọn họ không làm chuyện xấu, ông ta sẽ không xía vào.Đến phòng lớn, Giang Trường Đào vội vàng hỏi: “Anh cả, sao rồi? Chuyện thuận lợi không?”Giang Trường Hà cũng nhìn chằm chằm vào anh cả của ông ta, chờ câu trả lời của ông.“Thuận lợi lắm, lần này anh tới, là để đưa tiền cho tụi chú.” Giang Trường Hải nói, móc một nghìn đồng trong túi ra, đếm ra năm trăm, sau đó đem hai xấp tiền chia ra cho hai đứa em trai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận