Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 419. Mượn tiền đi học 2

Thời đại này, quá không thân thiện với bé gái.
Như độ tuổi này của Nhị Nha, nếu không đi học, không đến vài năm nữa sẽ phải bàn chuyện cưới gả. Đến lúc đó cả đời của cô bé sẽ bị kẹt lại ở thôn Thạch Kiều này.
Trong khoảng thời gian này, sự cố gắng chịu khó và khát vọng đối với kiến thức của Nhị Nha cô vẫn luôn đặt vào mắt.
Bây giờ cô đã có năng lực, nếu có thể giúp được Nhị Nha thì sẽ giúp. Tuy rằng đi học không phải con đường ra duy nhất, nhưng đi học nhiều một chút vẫn tốt với cô bé. Cho dù không thể thi lên đại học nhưng sau này có trình độ học vấn, ra thành phố tìm một nhà máy làm công nhân cũng được.
Nhị Nha nghe Giang Miên Miên nói vậy, không kiềm chế được động lòng.
Nhưng cô bé lo rằng ông bà nội sẽ không đồng ý.
“Tam Nha, em nói xem ông bà nội sẽ đồng ý cho chị đi học sao?” Nhị Nha vô cùng thấp thỏm.
“Chị hai, luật pháp của nước ta đã quy định rõ ràng, không có bất kỳ người nào có thể tùy ý hạn chế tự do cơ thể của người khác. Chị chỉ cần kiên định với lựa chọn của mình, chị muốn đi học, không ai có thể ngăn cản không cho chị đi.”
Giang Miên Miên sợ rằng Nhị Nha bị chèn ép đã lâu không đấu lại miệng lưỡi sắc bén của Trương Quế Hoa, bèn đảm bảo với cô bé: “Chị hai, chị yên tâm đi. Nếu như chị quyết định muốn đi học thì em sẽ thuyết phục ông bà nội giúp chị.”
Có sự trợ giúp và bảo đảm của Giang Miên Miên, lòng của Nhị Nha càng dao động, đi học không còn là ước mơ mà cô bé chỉ có thể ngắm chứ không thể chạm như trước đây nữa.
Nhưng cô bé không ra quyết định ngay, hôm nay Giang Miên Miên nói những lời này có sức chấn động quá lớn với cô bé. Cô bé cần phải suy nghĩ thật kỹ.
“Tam Nha, em để chị suy nghĩ một chút đã.” Nhị Nha căng thẳng đáp.
“Được thôi. Chị hai, khi nào chị suy nghĩ xong thì lại đến tìm em, em sẽ giúp chị.” Giang Miên Miên cầm lấy bàn tay của Nhị Nha, hi vọng thông qua việc này có thể truyền dũng khí và năng lượng ra sức thực hiện vì bản thân.
Đợi sau khi Nhị Nha ôm sách vở đi rồi, Úc Thừa vẫn luôn im lặng mới lên tiếng: “Cừu Non, nếu tiền tiêu vặt của em không đủ dùng có thể nói với anh, anh sẽ tiếp viện cho em.”
“Hả? Được thôi, cảm ơn anh Úc.” Ban đầu Giang Miên Miên chưa phản ứng kịp Úc Thừa đang nói gì, nhưng rất nhanh cô đã hiểu ra, lập tức ngọt ngào đồng ý.
Ha ha, cô biết ngay Úc Thừa là một đứa trẻ trong nóng ngoài lạnh mà.
Sau khi Nhị Nha về nhà, những lời Giang Miên Miên vừa nói vẫn luôn vang vọng trong đầu cô bé, khiến cô bé càng có khát vọng muốn đến trường đi học.
Cô bé cứ ngơ ngẩn ngồi trên giường như vậy, đợi đến khi Giang Trường Hà và Triệu Tiểu Quyên từ nhà chính trở lại, lần đầu tiên cô bé nói ra suy nghĩ của mình với cha mẹ.
“Cha mẹ, con muốn đi học.” Nhị Nha nói, âm thanh có chút căng thẳng.
Triệu Tiểu Quyên và Giang Trường Hà vẫn luôn biết là Nhị Nha thích đi học, cũng luôn nghiêm túc học tập. Nhưng tình hình của bọn họ bây giờ thực sự không có khả năng gánh thêm một học sinh nữa.
Giang Trường Hà sửng sốt một lúc, sau đó thở dài: “Nhị Nha, con cũng biết tình hình hiện giờ của nhà mình đó. Nếu như chúng ta có tiền, cha cũng muốn cho con đi học. Nhưng nhà chúng ta thực sự không lấy đâu ra tiền nữa.”
“Cha, Tam Nha nói em ấy đồng ý cho con mượn tiền để con đóng học phí. Chỉ cần cha mẹ và ông bà nội đồng ý là được.” Nhị Nha vội vàng đáp.
Giang Trường Hà và Triệu Tiểu Quyên nhất thời kinh ngạc nhìn Nhị Nha, không ngờ rằng Giang Miên Miên lại đồng ý cho Nhị Nha mượn tiền đi học.
Chiêu Đệ đang nghe ở bên cạnh lập tức phản đối: “Không được chị hai, chuyện này em không đồng ý. Chúng ta không thể lấy tiền của Giang Miên Miên, chị ta đang bố thí cho chúng ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận