Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 735 - Thật sự là một loại hưởng thụ



Tô Uyển Đình nghe được những lời này, trên mặt là vẻ không quá tin tưởng: “Lãnh đạo thủ đô? Là vị lãnh đạo nào?"Tô Uyển Ngọc hơi nhíu mày, đắc ý nói: “Chuyện này phải giữ bí mật, em không thể nói."Tô Uyển Đình liếc nhìn bộ dạng thần thần bí bí của bà, càng thêm chắc chắn bệnh cũ thích khoe khoang, thích nổi tiếng của cô em gái này lại tái phát rồi.Tô Uyển Đình chỉ coi như Tô Uyển Ngọc vì muốn tăng thể diện, cố ý nói xạo, gạt người.Tô Uyển Đình nhìn em gái một cái, cũng không hỏi nữa.Tô Uyển Ngọc hiểu rõ ràng ánh mắt này của chị họ là có ý gì, khi còn bé bà cũng bị nhìn như vậy rất nhiều rồi.Chắc chắn chị học cho rằng bà đang khoác lác, Tô Uyển Ngọc oan uổng không có chỗ tố khổ mà, rõ ràng đây là thật, là đồng chí lãnh đạo viết cho con gái của bà!Bây giờ bà đặc biệt muốn lấy bức hình chụp chung của con gái và chủ tịch ra, cho bọn họ nhìn thử, để cho bọn họ biết, con gái mình có bao nhiêu bản lĩnh tiền đồ.Nhưng nghĩ đến hậu quả có thể dẫn đến, bà vẫn cứng rắn nhịn xuống.Tô Uyển Ngọc u oán nhìn Giang Miên Miên được bác cả và bác gái cả nhà họ Tô vây quanh kia.Giang Miên Miên chú ý đến ánh mắt của mẹ mình, trên mặt đầy vẻ mờ mịt, cho nên mới vừa rồi cô đã làm sai điều gì sao?Tô Uyển Đình lười để ý nói em gái họ thích mạnh miệng này, bà ta ngồi trên ghế sa lon, thân thiện hỏi Giang Miên Miên trắng trẻo đáng yêu: "Miên Miên à, đợi khai giảng cháu cũng lên lớp tám, dì cả cho cháu mấy đề lớp tám, cháu xem có thể trả lời được không, có được hay không?""Được ạ, dì cả, dì ra đề đi."Từ chỗ mẹ, Giang Miên Miên biết, dì cả cô là giáo viên Ngữ Văn kiêm chủ nhiệm lớp của trường trung học cơ sở ở Hải Thành, bây giờ nghe dì ấy muốn kiểm tra mình cũng không cảm thấy bất ngờ."Vậy cháu nghe cho kỹ nhé..." Trước tiên Tô Uyển Ngọc nói mấy đề thơ cổ mà lớp tám phải thuộc, bà ta đọc một câu, sau đó để Giang Miên Miên đọc tiếp.Vừa mới bắt đầu đều là một ít thơ cổ đơn giản, sau khi phát hiện không làm khó được Giang Miên Miên, bà ta bắt đầu ra một ít đề khó, là mấy bài thơ ít thấy.Nhưng mặc kệ bà ta ra đề khó bao nhiêu, Giang Miên Miên cũng có thể đối đáp rất trôi chảy, hết sức lưu loát, thậm chí một ít chữ khó gặp cũng đọc rất đúng, chuyện này làm cho Tô Uyển Đình kinh ngạc.Hơn nữa giọng nói của Giang Miên Miên trong trẻo, giọng đọc to rõ, nghe cô đọc thơ, thật sự là một loại hưởng thụ.Tô Uyển Đình nhìn cô đọc thuộc bài thơ lợi hại như vậy, bà ta dừng lại một chút, lại bắt đầu hỏi cô về đề Toán kinh điển.Dù sao có trí nhớ tốt cũng không có nghĩa là đầu óc thông minh.Sau khi phát hiện không làm khó được cô, Tô Uyển Đình lại bắt đầu hỏi những vấn đề liên quan đến Vật Lý, hơn nữa còn không để ý đã vượt qua phạm vi.Nhưng mặc kệ bà ta hỏi cái gì, Giang Miên Miên cũng có thể trả lời vừa nhanh chóng vừa chính xác.Tô Uyển Đình khiếp sợ: “Miên Miên, không phải, khai giảng cháu mới lên lớp tám sao? Sao bây giờ kiến thức của lớp tám, cháu đều có thể trả lời được?"Giang Miên Miên thoải mái bình tĩnh trả lời: "Dì cả, cháu vẫn luôn có thói quen chuẩn bị bài trước, lập tức phải đi học, cháu có chuẩn bị bài trước một ít."“Chỉ chuẩn bị bài thôi, cháu đã có thể hiểu được nhiều như vậy rồi?" Tô Uyển Đình nghe Giang Miên Miên giải thích, trong lòng càng khiếp sợ hơn.Đứa nhỏ này cũng quá thông minh đi!Mặc dù bà ta biết, mười tuổi học lớp tám, chính là thiên tài mới có thể làm được.Nhưng chỉ tự mình chuẩn bị bài một lần, đã có thể học hiểu được Ngữ Văn, Toán, Vật Lý của lớp tám giỏi như vậy, năng lực tự học và năng lực hiểu của đứa nhỏ này cũng quá tốt đi.Mặc dù người nhà họ Tô không hiểu đối thoại giữa hai dì cháu, nhưng nhìn đến phản ứng của Tô Uyển Đình, bọn họ cũng ý thức được, biểu hiện của Giang Miên Miên hẳn là rất thông minh, rất có thiên phú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận