Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 578 - Đúng là không có số hưởng phúc



"Đúng đó, Chiêu Đệ, hôm nay em không đi đúng là đáng tiếc." Đại Nha cũng hết sức thương tiếc nói.Mặc dù bây giờ một tháng trong nhà ít nhất có thể ăn một bữa thịt, nhưng mấy đứa bé như bọn chúng cũng không dám ăn, chỉ gắp hai miếng nếm thử chút tư vị mà thôi.Nhưng đi nhà bác cả thì hoàn toàn khác, lần nào bọn họ cũng được ăn thoải mái bất căng bụng.Lần này Chiêu Đệ bị đau bụng nên không thể đi, đúng là đáng tiếc.Đừng nói chỉ có Đại Nha nghĩ như vậy, mà những người khác trong Giang gia cũng cảm thấy đứa trẻ Chiêu Đệ này không có lộc ăn.Mỗi lần bác cả mua đồ gì ngon trở về, cô ta không buồn thì dạ dày không tốt, đúng là không hưởng nổi phúc.Chiêu Đệ nghe thấy đám người Giang gia một mực xu nịnh đại phòng, trong lòng lại cực kỳ căm hận, nhưng mà chỉ là một bữa cơm đã thu mua được mấy người bọn họ rồi, đúng là một đám không có ước mơ và kiến thức gì.Ngay lúc mấy đứa nhóc đứng ở góc nhỏ nói chuyện, Giang Trường Đào bên kia đã nối xong dây anten, ông ta mở tivi ra lập tức nhìn thấy hình ảnh mờ mờ ảo ảo bên trong.Tất cả mọi người trong thôn đều đang trông chờ nhìn chằm chằm vào chiếc tivi, cuối cùng bây giờ cũng nhìn thấy hình ảnh trong tivi, tất cả đều vui mừng kích động nói: "Được rồi, được rồi, xem được rồi.""Quá tốt rồi, xem được rồi.""Thím Quế Hoa, mau chuyển kênh, xem kênh nào có thể xem "Địa đạo chiến" đi.""Xem Địa đạo chiến làm cái gì, xem phim truyền hình "Khi chị cả lấy chồng" đi."Tivi vừa mới chỉnh xong, mấy người trong thôn lại vì nên xem cái gì mà bắt đầu tranh chấp."Được rồi, được rồi, đừng cãi nhau nữa, tôi nói xem cái gì thì xem cái đó, không xem thì về nhà hết cho tôi." Trương Quế Hoa đau đầu với sự ầm ĩ của mấy người trong thôn, giọng điệu cáu kỉnh nói"Đừng ồn nữa, tất cả mọi người đừng ồn nữa, chúng ta nghe lời của thím Quế Hoa đi." Một người biết nhìn mặt làm việc trong thôn vội vàng nói.Những người ban nãy còn vì tranh xem cái gì mà cãi nhau in ỏi bây giờ cực kỳ phối hợp im lặng răm rắp, không dám ồn ào nữa, nếu nhỡ thật sự chọc giận Trương Quế Hoa, để bà ấy đuổi bọn họ đi thì lỗ to.Trương Quế Hoa thấy mọi người đã bình tĩnh lại, lúc này mới đắc ý mở một kênh ca nhạc, mấy người trong thôn cũng không đưa ra yêu cầu gì nữa, hết sức im lặng ngồi trong phòng xem tivi.Vừa qua một tiếng đồng hồ, khi mọi người trong thôn đang xem hết sức mê mẩn, Trương Quế Hoa liền đi lên trước tắt tivi đi."Ai, thím Quế Hoa, sao lại tắt đi vậy, đang xem đến thời điểm mấu chốt mà.""Đúng đó, thím Quế Hoa, xem thêm một lát đi, trời bây giờ vẫn còn sớm."Mấy người trong thôn đang say mê xem tivi, thấy vậy bèn nhao nhao không nỡ nói."Lúc trước chúng ta đã nói là chỉ xem một tiếng rồi, xem một tiếng là xem một tiếng, bây giờ cũng không còn sớm nữa, mọi người mau đi ngủ đi."Vẻ mặt Trương Quế Hoa chính đáng nói.Mặc dù người trong thôn đều không tình nguyện nhưng bọn họ nhớ đến lời hứa lúc trước, từng người từng người rũ rượi trở về nhà mình.Ngày hôm sau, tất cả mọi người trong thôn làm xong hết việc nhà của mình bèn nhanh chóng chạy đến Giang gia, đợi xem tivi."Thím Quế Hoa, hôm nay khi nào thì chúng ta xem tivi vậy?""Đúng đó, kinh kịch tối qua chúng tôi vẫn chưa xem xong."Đám người trong thôn đứng sau lưng Trương Quế Hoa, từng người một đều vô cùng niềm nở hỏi.Hôm qua vừa mới vác tivi về, để bọn họ xem không một ngày cho biết mới mẻ là được rồi, làm gì có chuyện ngày nào cũng để cho bọn họ xem miễn phí chứ.Để cho bọn họ xem miễn phí tivi nhà bà, điện nhà bà à, bà cũng không phải thằng ngốc."Xem gì mà xem, tivi lớn như vậy, ngày nào cũng xem sao được, vừa tốn điện vừa tốn tiền, hôm nay không xem nữa, sau này cũng không xem." Trương Quế Hoa quạu mặt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận