Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 982 - Đan xen giữa lợi ích và tình cảm



Sau đó dù cho cô ấy có uống bao nhiêu thuốc, đi xem bao nhiêu bác sĩ cũng không thể mang thai được.Người ta đều nói đàn ông có tiền rồi sẽ sinh tật.Sau khi công ty bắt đầu hoạt động ổn định, chưa được hai năm, Mã Lỗi đã dùng lý do cô ấy không thể sinh con nối dõi để ra bên ngoài nuôi vợ bé trẻ tuổi xinh đẹp.Sau khi làm to chuyện cũng không có được kết quả, vì bản thân không thể sinh con được nên cô ấy cũng mắt nhắm mắt mở xem như không biết chuyện.Cộng thêm bao nhiêu năm thanh xuân của cô ấy đều lãng phí trên người của Mã Lỗi, lúc còn trẻ họ cũng đã từng có tình cảm với nhau thật.Còn cả công ty dưới tên của họ, cũng là do hai người họ cùng nhau gầy dựng nên.Giang Trường Phụng giữ hai mươi phần trăm cổ phần công ty, cổ phần của Mã Lỗi nhiều hơn của cô ấy năm phần trăm, đan xem nhiều lợi ích và tình cảm như vậy khiến cô ấy khó mà dứt bỏ.Trong những năm nay, bên ngoài Mã Lỗi đã có ba vợ bé và hơn năm người con ngoài giá thú.Nhưng rốt cuộc tên đó vẫn còn niệm tình cũ họ cùng nhau gầy dựng sự nghiệp, e dè số cổ phần trong tay vợ, dù ở bên ngoài có chơi đùa thế nào nhưng chưa từng dẫn những người phụ nữ đó về nhà khiến Giang Trường Phụng cảm thấy kinh tởm.Nhưng mà trong thời gian gần đây, sự bình yên ngoài mặt của hai vợ chồng họ bị phá vỡ, lần này Mã Lỗi chọc phải người phụ nữ có bối cảnh gia đình rất mạnh.Người phụ nữ đó cũng thật sự thích tên trăng hoa Mã Lỗi, sau khi người phụ nữ này mang thai thì liền bắt đầu đòi danh phận, Mã Lỗi vừa không muốn ly hôn với Giang Trường Phụng vừa không dám đắc tội với người tình mới này của mình.Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, người đàn ông không dám chịu trách nhiệm này lại trốn tránh.Người phụ nữ đó không tìm được Mã lỗi, trong lúc tức giận đã trực tiếp tìm đến nhà của Mã Lỗi và Giang Trường Phụng, mặc dù sau cùng cô ta bị Giang Trường Phụng đuổi ra ngoài, nhưng chuyện này cũng đã đủ khiến cô ấy kinh tởm.Nghĩ đến những chuyện lộn xộn này, trong lòng Giang Trường Phụng càng phiền muộn hơn, cô ấy nở nụ cười gượng: “Được rồi, Tiểu Tuyết, chúng ta đừng nhắc những chuyện này nữa, qua đấy xem hai đứa trẻ đó đi, hai đứa nó sắp xuống đây rồi.”Tần Tuyết quay đầu lại nhìn, quả đúng là hạng mục trên cao đó đang từ từ dừng lại.“Được, đi thôi.” Tần Tuyết nói dứt lời liền nhanh chóng chạy sang đấy, chuẩn bị đón con trai và con gái của mình.Chuyện xảy ra ở bên này của Giang Trường Phụng, Giang Miên Miên hoàn toàn không hề hay biết đến, cô đang cùng Úc Thừa và Phương Trí Viễn chơi đùa vui vẻ ở phía kia của công viên giải trí.Họ chơi một mạch đến năm giờ mấy chiều, Giang Miên Miên mới cùng Phương Trí Viễn luyến tiếc ra khỏi công viên giải trí.“Miên Miên, hôm nay cậu Phương còn dẫn cháu đi ăn hải sản nữa, nhưng mà chúng ta đổi một căn nhà hàng khác, tay nghề của đầu bếp nhà hàng này cũng rất giỏi.” Phương Trí Viễn nắm tay Giang Miên Miên, nhẹ nhàng nói.Hôm qua lúc ăn cơm, ông ấy nhìn thấy Giang Miên Miên rất thích ăn hải sản, ở Hương Thành này cái gì không có nhiều chứ hải sản thì không hề thiếu.Giang Miên Miên nhớ lại mùi vị món ngon ngày hôm qua, vui mừng hoan hô: “Tốt quá rồi, cậu Phương, cháu thích ăn hải sản nhất.”Mấy người bọn họ vừa nói vừa đi về phía bãi gửi xe, sau khi lên xe thì Phương Trí Viễn chạy thẳng đến nhà hàng mà ông ấy đã nói trước đó.Họ vào đến nơi, trong nhà hàng không đông người nên Phương Trí Viễn chọn chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ, ngồi ở chỗ này có thể nhìn thấy cảnh vật ở bên ngoài.Giang Miên Miên ngồi phía trong Úc Thừa, vừa ngắm nhìn cảnh vật vừa chờ thức ăn.Đột nhiên giọng nói dịu dàng của một người phụ nữ vang lên bên tai họ: “Giám đốc Phương.”Phương Trí Viễn ôn tồn mỉm cười với đối phương: “Đồng chí Tiểu Hạ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận