Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 768 - Tuổi trẻ mạnh thì đất nước mạnh 1



Điền Vi Vi vô cùng sùng bái Giang Miên Miên, cô bé nghe lời nói vừa rồi của mấy người kia cũng rất tức giận.Nhưng cô bé không dám đứng lên, chỉ trích thẳng mặt những người kia như Giang Miên Miên."Các bác các chú đã quá khen rồi, chúng ta không thể nuông chiều đám người quỳ lâu nên không đứng dậy nổi, xương cốt mềm nhũn, xem thường quốc gia mình như bọn họ, phải dạy cho bọn họ một bài học nhớ đời mới được." Giang Miên Miên lanh lảnh nói."Được, bạn nhỏ nói rất đúng, nên dạy dỗ bọn họ một trận, để bọn họ biết quốc gia chúng ta đã vượt xa quá khứ, nhân dân nước chúng ta sẽ không như trước kia, mặc cho kẻ khác bắt nạt." Khách ở các bàn khác nghe thấy lời Giang Miên Miên nói thì đồng cảm, lớn tiếng vỗ tay tán thưởng.Một phòng vốn không ai quen ai, lại bởi vì mấy tên sính ngoại kia mà gần gũi hơn.Bọn họ nói chuyện không bao lâu, nhân viên phục vụ bưng lên món ăn cuối cùng cho bàn mấy người Giang Miên Miên.Nhân viên phục vụ đặt món ăn xuống xong còn xoa đầu cô: "Cô gái nhỏ tuyệt lắm, là một bạn nhỏ ngoan biết phân biệt đúng sai, sau này chắc chắn sẽ có tiền đồ.""Cảm ơn anh đã khen ngợi ạ." Giang Miên Miên ngọt ngào cười với anh ta.Món ăn lên đủ, mấy đứa bé Giang Miên Miên sớm đã rất đói bụng, bọn họ cầm đũa lên ăn ngấu nghiến."Miên Miên, món ăn này thật nhiều thịt, có phải lấy nhầm rồi không?" Chung Nguyên nhìn đầy một đĩa thịt xào thì kinh ngạc hỏi.Giang Miên Miên nhìn lướt qua bàn bên cạnh bọn họ, bàn sát vách gọi đồ ăn hẳn là giống họ, cũng mới được bê lên.Nhưng rất rõ ràng, thịt đĩa bọn hắn nhiều hơn bàn sát vách rất nhiều.Giang Miên Miên vừa nhìn liền biết là có ý gì, cô hạ giọng giải thích: "Có thể là đầu bếp trong tiệm cơm thiên vị chúng ta nên cho thêm."Mấy người đang ngồi nghe xong thì hiểu ra, bọn họ ngầm hiểu ý bắt đầu ăn.Mặc dù mấy kẻ sính ngoại kia bị đuổi đi nhưng chủ đề mấy kẻ kia nêu ra thì không cứ thế biến mất.Khách ở mấy bàn bên cạnh vừa ăn cơm vừa cảm thán khoa học công nghệ hiện tại của nước Hoa."Hầy, bây giờ khoa học kỹ thuật của nước chúng ta xác thực lạc hậu hơn nước khác, không biết phải mất bao nhiêu năm mới có thể bắt kịp các nước phát triển phương Tây. Nhà máy điện mặt trời vừa rồi hai người kia nói không biết bao giờ quốc gia chúng ta mới có thể có.""Đúng đó, hiện tại chỉ hy vọng thế hệ trẻ của nước ta có thể nhiều ra một vài nhà khoa học, mấy năm gần đây mới bắt đầu mở lại đại học, không biết bao nhiêu năm nữa mới có thể bù đắp lại khoảng thời gian trễ nải."Đề tài này tương đối nặng nề, người trong tiệm cảm thán vài câu xong thì không nói thêm gì nữa.Không khí trong phòng cũng không nhẹ nhàng như vừa rồi, hiển nhiên, tất cả mọi người đang lo lắng cho quốc gia.Có điều, bọn họ đều là người bình thường ra ngoài đi chơi dịp lễ Quốc Khánh, dù cho trong lòng lo lắng đến mấy thì cũng chẳng làm được gì, cho nên mọi người đều yên lặng ăn cơm của mình, không thảo luận nữa.Hai đứa nhỏ Chung Nguyên và Điền Vi Vi nghe thấy lời cảm thán của những người khác thì lại không tiêu cực như vậy.Chung Nguyên kiên định nói: "Tớ tin tưởng tổ quốc của chúng ta, tớ cũng tin tưởng nhà khoa học của nước chúng ta, chắc chắn rất nhanh thôi sẽ có thể đuổi kịp quốc gia khác."Điền Vi Vi cũng thế: "Đúng, tớ cũng tin tưởng! Chúng ta nhất định phải học hành thật giỏi, cố gắng thi lên đại học, sau này cống hiến cho sự phát triển của tổ quốc."Giang Miên Miên giơ ngón tay cái lên với hai người đầy ý chí chiến đấu này: "Tuổi trẻ mạnh thì đất nước mạnh."Đồng thời trong lòng cũng âm thầm hạ quyết tâm, cô phải làm được tấm pin năng lượng mặt trời!

Bạn cần đăng nhập để bình luận