Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 541 - Ti vi trắng đen 2



“Được, vậy tụi mình về nhà nhanh thôi.” Tô Uyển Ngọc thấy tinh thần của Giang Trường Hải không tệ nên cũng không có khăng khăng muốn xách nữa, bà và Giang Miên Miên mỗi người một trái một phải đi theo Giang Trường Hải về.Đến nhà, Giang Trường Hải đặt đồ lên trên bàn, sau khi tháo vỏ giấy ra, để lộ ra ti vi trắng đen bên trong, ông mặt đầy đắc ý đứng ở bên cạnh ti vi: “Ta đa… thấy sao? Vợ, con gái, tivi lớn này.”“Trời ơi, anh Hải, ti vi này anh mua ở đâu thế? Không phải danh mục trong trấn chúng ta năm nay không có bán nữa sao?” Tô Uyển Ngọc kích động nhào vào trong ngực Giang Trường Hải, vui mừng hỏi.Tô Uyển Ngọc ngày ngày ngây ngốc ở nhà, mỗi ngày trừ đọc báo và tạp chí, hoặc là đi ra ngoài nói chuyện phiếm với mấy người hàng xóm ra thì cũng không có việc gì để làm.Mặc dù nhà hàng xóm có tivi nhưng mà bà vẫn ngại đi qua xem của người ta.Có một lần Giang Trường Hải tan làm về nhà, ông phát hiện vợ ông luôn không yên lòng, ông hỏi một chút mới biết là bà vẫn còn nhớ về bộ phim truyền hình bà xem ban sáng, bà muốn biết cuối cùng kết cục phim sẽ như thế nào?Lúc ấy khi Giang Trường Hải nghe vợ ông nói vậy thì ông liền ghi nhớ chuyện này trong lòng.Nhưng mà ti vi không phải lúc nào cũng có thể mua, mỗi năm trong trấn chỉ có mười chiếc, mỗi lần ti vi vừa tới thì chưa đầy một giờ là có thể bán sạch.Cho nên ông đi ngay đến Cung tiêu xã tìm nhân viên bán hàng, bảo cô ấy để ý giúp ông, nếu như có tivi thì nhất định phải giữ lại cho ông một cái.Lần này ông từ Hải Thành trở về, khi ông đi giao hàng cho nhân viên của Cung tiêu xã, đúng lúc cô ấy nói với ông, mấy ngày trước Cung tiêu xã có về một lô ti vi, cô ấy đã giữ lại giúp ông một cái.Giang Trường Hải ôm Tô Uyển Ngọc, vui vẻ ông bà xoay một vòng: “Vui không? Vợ à, tivi này là anh mua ở Cung tiêu xã đấy, trước đó anh có bảo nhân viên để ý giúp anh, lần này có ti vi, cô ấy liền giữ lại cho anh một cái, lúc này tụi mình có tivi rồi, em muốn xem cái gì thì liền có thể xem cái đó, không cần phải đi xem của người khác nữa.”“Anh Hải, anh tốt với em quá.” Tô Uyển Ngọc cảm động nói.“Khụ khụ, cha mẹ, con cảm thấy mình nên xem ti vi trước một chút.” Giang Miên Miên làm vẻ mặt phi lễ chớ nhìn mà nhìn chằm chằm ti vi, nhàn nhạt nói.Có con gái nhắc nhở, lúc này Giang Trường Hải mới nhớ tới chính sự.“Đúng rồi, con gái con nói đúng, để cha đi hỏi mấy người thím Lý một chút, xem dây anten phải làm thế nào.” Giang Trường Hải vừa nói thì muốn đi ra ngoài.Tô Uyển Ngọc vội vàng níu Giang Trường Hải lại, đau lòng nhìn ông nói: “Anh Hải, trước khoan hẳn vội chuyện ti vi, anh vất vả nhiều ngày vậy rồi, hay là đi tắm rồi ngủ một giấc trước đi, đúng rồi, anh có đói bụng không? Em nấu tô mì cho anh nha?”“Không sao đâu, vợ à, anh không có mệt, cũng không đói, anh mua vé giường nằm, cũng ngủ hơn mười tiếng rồi, trước khi xuống xe lửa, anh cũng ăn cơm rồi, vẫn nên chỉnh ti vi cho xong trước thôi.” Giang Trường Hải nói xong cũng đi ra ngoài.Ông tốn hơn một giờ mới sửa xong dây anten, cắm nguồn điện của ti vào, ban đầu màn hình ti vi đều là bông tuyết, Giang Trường Hải dựa theo sách hướng dẫn, chỉnh một hồi mới chuyển thành đài truyền hình.“Có rồi, anh Hải, có rồi, nhìn rõ lắm nha.” Tô Uyển Ngọc kích động nói.“Đúng vậy, cái ti vi này thật tốt, sau này khi em đợi ở nhà có thể thỏa thích mà xem tivi rồi.” Giang Trường Hải nhìn Tô Uyển Ngọc, cưng chìu nói.Giang Miên Miên không để ý đến vẻ ngọt ngào dính xà nẹo của cha mẹ mình, cô nghiêng đầu nhìn chằm chằm ti vi, không biết cái đầu nhỏ đang suy nghĩ gì.Giang Trường Hải thấy dáng vẻ của con gái nhỏ, cười hỏi: “Sao thế? Con gái không thích xem kênh này sao? Con thích kênh nào, cha chuyển cho con.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận