Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 675 - Vui phát ngốc



Trong khi đó Giang Miên Miên vẫn không biết chuyện mình sắp đi thủ đô mang tới đả kích cho Chiêu Đệ.Lúc này cô đang ngồi sau xe đạp bàn chuyện với cha mình."Cha ơi, lát nữa chúng ta đừng đi thẳng về nhà, cha con mình đi mua ít đồ nhé!""Mua gì vậy con gái?" Giang Trường Hải tò mò hỏi."Con muốn mua ít nguyên liệu làm pin." Giang Miên Miên có chuyện gì cũng không giấu cha mẹ, cô nói đúng sự thật."Pin á, con muốn làm pin à?" Giang Trường Hải hơi ngạc nhiên khi nghe cô nói vậy."Vâng ạ, làm pin có thể giảm chi phí làm bánh ngọt." Giang Miên Miên giải thích qua loa."Đi nào con gái, cha đi mua vật liệu với con trước vậy. Chúng ta đi đâu mua?" Giang Trường Hải không biết cô muốn mua vật liệu gì, bèn hỏi ý kiến.Kể từ khi Giang Miên Miên thành công chế tạo ra ti vi màu, Giang Trường Hải đã biết năng lực của con gái mình. Vì vậy ông gần như không phản đối, thỏa mãn toàn bộ những yêu cầu này của con gái.Từ trước đến giờ ông luôn nghiêm túc ủng hộ con gái làm sáng tạo.Giang Miên Miên báo một địa chỉ, hai cha con ra khỏi thôn Thạch Kiều, đi thẳng tới địa điểm Giang Miên Miên chỉ định.Vật liệu chế tạo pin không lớn. Hai người mua xong, Giang Miên Miên dứt khoát đựng đồ vào cặp sách nhỏ của mình rồi trở về.Sau khi cả nhà ăn cơm xong, cô tự nhốt mình trong phòng, bắt đầu chế tạo pin Li-ion.Giang Miên Miên thực hiện rất nhiều lần trong hệ thống, cô nhanh chóng luyện được trí nhớ cơ bắp về các vật liệu này. Cô tốn khoảng hơn hai tiếng, cuối cùng cũng chế tạo ra pin Li-ion có thể sạc điện trong hiện thực.Sau khi làm ra thành phẩm, trước tiên cô thí nghiệm kỹ thuật sạc điện tại nhà mình. Sau khi phát hiện không có vấn đề gì hết, cô vui vẻ chạy ra ngoài, sốt sắng muốn gọi điện cho Úc Thừa để chia sẻ với cậu tin vui này.Giang Miên Miên gọi điện thoại tới, vừa hay Úc Thừa bắt máy."Alo, anh Úc ạ, em báo cho anh một tin vui nè. Cuối cùng em cũng làm được pin rồi đó! Ngày kia em đi thủ đô sẽ mang pin cho mọi người xem." Giang Miên Miên kích động khoe.Úc Thừa thản nhiên đáp "ừ" rồi nói: "Được, anh chờ em."Cậu biết ngay là Giang Miên Miên đã nói thì nhất định sẽ làm được.Có điều Giang Miên Miên quên nói cho Úc Thừa biết lần này cô không làm pin Nickel hydride kim loại mà là pin Li-ion.Thế nên Úc Thừa chỉ cho rằng Giang Miên Miên chỉ tăng dung lượng pin theo những gì cô nói ban đầu."Vâng vâng, không dễ đâu, em làm trong cả một học kỳ đó. Lần này chi phí làm bánh ngọt giảm bớt, anh Đường Lâm nhất định sẽ vui lắm đây." Giang Miên Miên hào hứng nói.Úc Thừa: "Nếu tên gian thương Đường Lâm này biết, chắc chắn sẽ vui phát ngốc vì kiếm được nhiều tiền hơn.""Phụt, anh Úc à, nếu anh Đường Lâm nghe thấy câu này thì kiểu gì cũng ghim cho mà xem." Giang Miên Miên bị Úc Thừa chọc cười."Cứ ghim thỏa thích. Mấy năm nay cậu ta ghim không biết bao nhiêu lần rồi."Úc Thừa đáp lời với thái độ dửng dưng. Cậu quan tâm tới vấn đề hôm nào Giang Miên Miên đến thủ đô hơn, để tiện báo trước cho phòng vật tư."Em định ngày kia sẽ đi. Hôm nay em vừa mới từ quê lên, mai thu dọn đồ đạc, ngày kia có thể xuất phát." Giang Miên Miên lên kế hoạch."Ngày kia à? Miên Miên, lần này em đến đừng ngồi tàu hỏa nữa, vẫn nên đi máy bay thì hơn." Úc Thừa suy nghĩ chốc lát rồi lên tiếng.Giang Miên Miên vừa nghe có thể đi máy bay chùa, lập tức reo hò: "Tuyệt quá, cảm ơn anh Úc."Đi máy bay chỉ cần hai ba tiếng là đến nơi, còn ngồi tàu hỏa thì phải mất mấy ngày liền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận