Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 498. Nhị Nha đi học 2

Thấy một nhà bác cả đang nói giúp cô bé, Nhị Nha thoáng chốc có thêm dũng khí, cô bé dùng đôi mắt mong đợi, khát khao lẫn lo lắng cần xin nhìn về phía bà cụ nói: “Bà ơi, cháu thật sự rất thích học, cháu nhất định sẽ học tập thật tốt, tranh thủ giành được học bổng! Đợi sau này cháu có triển vọng, có thể kiếm được tiền, cháu nhất định sẽ giúp đỡ cho gia đình, hiếu kính cho bà và ông thật tốt! Cầu xin bà, cho cháu đi học đi ạ, việc nhà đợi khi cháu đi học vè, cháu sẽ làm, khi nghỉ đông và nghỉ hè cháu cũng sẽ ra đồng với mọi người, cháu sẽ không làm chậm trễ công việc đâu.”
Trương Quế Hoa bị bọn họ hết người này tới người nấy khuyên, cơn giận trong lòng cũng giảm bớt, nhưng mà suy nghĩ của bà ta vẫn không dao động chút nào.
Dù sao nói Nhị Nha đi học, thì một học kỳ bà ta sẽ phải lấy ra tám đồng, cái này còn chưa tính tới những chi phí khác.
Chí Văn cũng sắp lên trung học cơ sở rồi, chỗ cần tiêu tiền có thể sẽ nhiều hơn.
Mà Tôn Lệ Hà vừa nghe được lời Giang Trường Hà nói, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, anh hai đúng là vừa mới sinh con trai thì chỗ dựa liền trở nên vững hơn rồi.
Mà mấy con vịt trời trong nhà, một hai đứa tâm tư cũng lớn quá.
Chuyện này không được phép!
Bà ta không vừa lòng trợn mắt nhìn mấy người phòng thứ hai, giọng điệu chói tai nói: “Anh hai à, trước khi anh nói chuyện anh cũng nên xem trước tình hình nhà mình thế nào đi chứ, nhà mình phải thắt lưng buộc bụng, nhịn ăn nhịn xài để trả tiền cho mấy đứa nhỏ đi học, bây giờ còn trả cho một đứa nữa, nhà mình còn cái gì để ăn đây?”
Giang Trường Đào thấy vợ ông ta không có mắt nhìn như vậy, vội vàng kéo vợ ông ta lại, dùng khẩu hình nói “nhân sâm lâu năm” để cho bà ta ngậm miệng lại, đừng có so đo mấy đồng bạc nhỏ.
Qua mấy ngày nữa ông ta còn phải đi theo Giang Trường Hà vào núi đào nhân sâm đó, nếu làm cho người anh hai hiền lành này của ông ta tức giận thì sẽ không tốt đâu.
Tôn Lệ Hà nhận được ám chỉ của Giang Trường Đào, hừ lạnh, cũng không nói thêm gì nữa.
Dù sao so với số tiền có được khi bán nhân sâm thì, mấy đồng tiền học phí thật sự không tính là gì.
Cũng may Giang Trường Hà là một người hiền lành, thật thà, ông không so đo với phụ nữ, mà dùng giọng điệu rầu rĩ nói với bà cụ: “Mẹ à, tiền đi học của Nhị Nha, phòng thứ hai của con sẽ tự bỏ ra, không cần mẹ đưa tiền.”
Nghe vậy, chút vướng mắc trong lòng Tôn Lệ Hà cũng biến mất ngay, thế này thì còn được.
Nhưng mà Trương Quế Hoa không chịu buông: “Mấy nhà trong thôn không có nhà nào cho bé gái đi học cả, nhà mấy đứa có một mình Chiêu Đệ đi học là đủ rồi.”
Nhị Nha vừa nghe, chút hy vọng trong mắt vừa sáng lên liền tối dần đi, quả nhiên vẫn không được mà.
Giang Trường Hải ở bên cạnh nhìn Giang Trường Hà sau khi nói được mấy câu đầu thì im như hủ nút, cứ như đã hết cách, ông chỉ có thể tự mình ra tay.
“Cha mẹ này, cha mẹ còn nhớ mấy phóng viên đến nhà mình phỏng vấn khoảng thời gian trước không? Trước khi đi bọn còn khen cha mẹ với con, nói tư tưởng và giác ngộ của hai người cao, không trọng nam khinh nữ, cho Giang Miên Miên được đi học cùng với con trai, nếu không thì xem như làm mai một một thiên tài nhỏ rồi.” Giang Trường Hải vì thuyết phục cha mẹ ông ta mà bắt đầu nịnh nọt, tâng bốc hai ông bà già.
“Đúng vậy đó bà, chị hai của con thông minh biết đọc sách, một năm qua, tốc độ học tập của chị rất nhanh, sau này chắc chắn đạt được thành tựu khi đi học, có tiền đồ lớn, bà để cho chị đi học nhất định sẽ nhận được hồi báo.” Giang Miên Miên cũng phụ họa nói, cô biết bà cô xem trọng tiền và hồi báo, cô sẽ dùng cái này để khuyên bà ta.
Lúc này, Giang Đại Sơn vẫn luôn im lặng hút thuốc tẩu, vỗ đầu tàn thuốc dọc mép giường đất, trầm giọng lên tiếng: “Được rồi, tôi thấy tụi thằng cả nói cũng đúng, con bé Nhị Nha này quả thật rất chịu học, khai giảng học kỳ này cứ cho con bé đến trường đi học đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận