Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1173 - Nghẹn ngào



Nghe câu hỏi của Úc Thừa, ông khoanh tay, liếc nhìn cậu một cái, làm bộ làm tịch nói: “Mặc dù chuyện ở rể chúng ta đã thống nhất ý kiến, nhưng chuyện của hai đứa, chú thấy vẫn nên suy nghĩ kĩ một chút, xem cháu biểu hiện thế nào đã.”Trước đây ông rất thích Úc Thừa, cảm thấy cậu dáng người cao ráo, có năng lực lại có tính trách nhiệm, còn cảm thấy con gái nhà nào mà lấy được Úc Thừa, thực sự là rất may mắn.Vậy mà khi biết cậu có ý với cô con gái bảo bối của mình, những ấn tượng tốt trước đó, từ giây phút ấy tất cả đều bị ông ném qua một bên.Bây giờ ông nhìn Úc Thừa, thật sự là chỗ nào cũng thấy không thuận mắt.“Được ạ, chú Giang, cháu nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, khiến chú hài lòng.” Đối với sự làm khó của Giang Trường Hải, thái độ của Úc Thừa vẫn rất tốt.Giang Miên Miên thấy cha cô như vậy, cũng không dám lên tiếng khuyên ngăn.Cô biết, càng là trong tình huống như thế này, cô càng phải im lặng giữ vị trí trung lập, lúc này cô chỉ thể hiện một chút thái độ giúp đỡ Úc Thừa thôi, cha cô cũng sẽ cảm thấy nghẹn ngào buồn bã.Giang Miên Miên nghĩ quả không sai, Giang Trường Hải thực sự không phải không thích Úc Thừa, ông ấy chỉ là muốn một làm người cha vợ bình thường, đơn giản là nhìn con rể không thuận mắt mà thôi.Cho đến khi Giang Trường Hải chuẩn bị đến cửa hàng mẹ và bé, ông ấy vẫn luôn nhìn chằm chằm Úc Thừa.Úc Thừa đứng dậy và cúi đầu chào tạm biệt, cậu biết, trước khi chú Giang đồng ý cho hai người họ, cậu và Miên Miên đừng nghĩ đến việc gặp riêng nhau.Mặc dù không thể gặp riêng, nhưng mấy ngày này số lần Úc Thừa đến nhà họ Giang càng ngày càng nhiều.”Mỗi buổi tối, chờ đến khi Giang Trường Hải và Tô Uyển Nhi đi làm về, Úc Thừa đều mang theo hoa quả đã mua sẵn, qua đó ăn chực.Trước đây Úc Thừa đến nhà Giang Miên Miên ăn cơm, đều ngồi bên cạnh Giang Miên Miên, nhưng mà mấy ngày nay, Giang Trường Hải bắt hai người họ ngồi cách xa nhau, không cho ngồi cạnh nhau, đến cả Giang Miên Miên cũng cảm thấy cha cô quá trẻ con rồi.Ngược lại Úc Thừa, so với Giang Trường Hải còn giống người lớn hơn, Giang Trường Hải bảo cậu làm gì, cậu liền làm đó, không cho cậu ngồi cạnh Giang Miên Miên, cậu liền không ngồi, không cho hai người họ nắm tay, cậu liền tìm cơ hội ông ấy không chú ý, lén lút nắm tay.Mặc dù Giang Trường Hải cố ý bới lông tìm vết, nhưng trong lòng ông ấy vẫn rất yên tâm về Úc Thừa, dù sao ông cũng nhìn đứa trẻ Úc Thừa này lớn lên, hiểu rõ tính cách cậu, mấy năm nay, cậu đối xử với Miên Miên ra sao, ông đều thấy rõ.Tối hôm đó, Úc Thừa ăn cơm ở nhà họ Giang xong, nhìn ánh mắt của Giang Trường Hải, tìm cơ hội thích hợp nói chuyện với Giang Miên Miên.Nhưng cậu chưa kịp nói gì, Giang Trường Hải đã lên tiếng: “Úc Thừa à, cũng không còn sớm nữa, cháu cũng nên về thôi, lái xe buổi tối không an toàn, có chuyện gì thì để mai hẵng nói.”Mấy ngày nay Úc Thừa cũng đã quen Giang Trường Hải như vậy, cậu cho Giang Miên Miên một ánh mắt ám hiệu, biểu thị tối sẽ gọi điện cho cô, rồi đứng dậy, nói với mọi người: “Chú Giang nói đúng, cháu phải về nhà rồi, chú Giang, dì Uyển, Miên Miên, cháu xin phép đi trước, ngày mai có thời gian cháu lại tới.”“Được rồi, Tiểu Úc, dì Uyển tiễn cháu.” Tô Uyển Ngọc liếc trộm Giang Trường Hải một cái, cười tiễn Úc Thừa ra về.Sau khi tiễn Úc Thừa về, Tô Uyển Ngọc quay lại, đanh mặt nhìn Giang Trường Hải: “Anh Hải, anh cũng vừa phải thôi chứ, đừng có trẻ con như vậy nữa, em thấy Úc Thừa nhẫn nhịn quá giỏi luôn ấy.”Uyển Ngọc hiểu được tâm tình của Giang Trường Hải, vậy nên mấy ngày nay bà vẫn luôn im lặng mặc kệ ông ấy làm khó Úc Thừa, vốn dĩ bà cho rằng, Giang Trường Hải làm mình làm mẩy mấy hôm thôi, đâu nghĩ tới, thế mà đã nửa tháng rồi, ông ấy vẫn như vậy, bà mới nhịn không nổi nữa đứng ra khuyên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận