Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 743 - Là con hiểu lầm mẹ



Có điều bà chưa hạnh phúc được bao lâu, Giang Miên Miên đã cầm một chồng sách thật dày đặt xuống bàn trà trước mặt bà: "Mẹ, mẹ nên học đi.""Hả?" Tô Uyển Ngọc mờ mịt nhìn thoáng qua sách ngoại ngữ trên bàn trà, lập tức vô cùng đau đầu.Mấy ngày nay nhà bác cả đến thăm, ngày nào Tô Uyển Ngọc cũng đi cùng họ ra ngoài dạo khắp nơi, đã vài ngày chưa học hành, nếu không phải con gái nói, bà đều phải quên chuyện này."Trời ạ, con gái à, con để mẹ thoải mái một ngày được không? Tuổi còn nhỏ mà cứ cứng nhắc tuân thủ quy củ là không được." Tô Uyển Ngọc nhìn con gái đầy bất mãn, lên án."Đúng đó con gái, hai ngày nay mẹ con nấu cơm mệt mỏi rồi, con để mẹ nghỉ ngơi một ngày, mai lại học sau." Giang Trường Hải ở trong bếp, nghe thấy vợ kiện cáo con gái thì nhanh chóng chạy ra hòa giải.Thiểu số phục tùng đa số, Giang Miên Miên thấy cả cha mẹ đều nói như vậy thì cũng không kiên trì nữa: "Dạ được, vậy mẹ nghỉ ngơi một ngày trước đi ạ.""Ừ được, lại đây con gái, ngồi xem TV với mẹ nào." Tô Uyển Ngọc kéo tay Giang Miên Miên, nhấn cô ngồi xuống sô pha.Sáng sớm hôm sau, hai vợ chồng Giang Trường Hải vội vội vàng vàng đi làm.Tối về nhà, cơm nước xong xuôi, Tô Uyển Ngọc lại bật TV lên.Đến khi Giang Miên Miên đặt sách ngoại ngữ trước mặt bà lần nữa, ngay cả Giang Trường Hải cũng quay ngoắt."Mẹ, mẹ đã mấy ngày chưa học rồi, mẹ phải biết học như đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi, chẳng lẽ mẹ không muốn chuyển vào trong thành phố với con sao? Mẹ nhớ lại lời của ông Úc đi, nghĩ đến con với cha nữa." Giang Miên Miên không đợi Tô Uyển Ngọc nói chuyện đã tự mình nói một đống lón, nói đến mức mẹ cô đau cả đầu."Đúng đó mình, con gái nói rất đúng, em quên giao hẹn đến thành phố của chúng ta rồi sao?" Giang Trường Hải hiểu rất rõ tính tình vợ mình, ông cũng khuyên nhủ theo."Được được, biết rồi, em cũng đâu nói là không học tập chứ, anh xem hai cha con anh đi, hiểu lầm em rồi, em nghĩ phải tắt TV đi đã rồi học sau." Tô Uyển Ngọc mạnh miệng đáp.Giang Miên Miên và Giang Trường Hải liếc nhau, không hề vạch trần lời bịa đặt vụng về của bà, ngược lại phụ họa theo, duy trì uy nghiêm của bà.Giang Miên Miên chớp mắt đầy vô tội đáng yêu: "Con xin lỗi mẹ, là con hiểu lầm mẹ.""Hì hì, anh đã bảo là vợ anh không phải là người không có tự giác như vậy mà, thật ra không cần con gái nói, chốc nữa em chắc chắn cũng sẽ đi học." Giang Trường Hải càng là chân thành tâng bốc."Đúng vậy, em là người có tự giác nhất đó." Tô Uyển Ngọc tắt TV đi, cầm sách ngoại ngữ lên, bắt đầu học.Cứ như vậy, buổi tối mỗi ngày, Giang Miên Miên đều học tập cùng mẹ mình.Cuộc sống như vậy trôi qua rất nhanh, còn một ngày nữa sẽ khai giảng.Giang Miên Miên đặt bài tập vào trong cặp sách, lại chọn một chiếc váy nhỏ, đợi ngày mai đi học sẽ mặc.Học kỳ này cô sẽ lên lớp 8, cô chẳng quen biết bạn học nào trong lớp, cho nên ngày mai là lần đầu tiên cô gặp mặt các bạn học, cô muốn để lại ấn tượng tốt cho các bạn học mới của mình.Giang Miên Miên đang tính toán chuyện sau khi khai giảng, Giang Trường Đào xách túi lớn túi nhỏ, dẫn Chí Văn Chí Võ đến nhà cô.Đúng dịp hôm nay cả Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc đều nghỉ ở nhà, thấy ba cha con tới, Tô Uyển Ngọc dịu dàng mỉm cười nghênh đón: "Chú ba và Chí Văn Chí Võ đến à, mau vào nhà, bên ngoài hẳn rất nóng đi.""Tạm được, chúng em ra khỏi nhà muộn, mặt trời không độc lắm." Giang Trường Đào lau mồ hôi, cười ha hả đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận