Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 797 - Vợ con sưởi ấm đầu giường



Mấy cô gái bị Trương Quế Hoa trách mắng cũng cảm thấy không tiện tiếp tục hỗ trợ nữa. Tuy nhiên họ cũng không muốn đi nên đỏ mặt ngồi ở chỗ kia. Họ có thể thỉnh thoảng trộm liếc mắt một cái để ngắm Phương Trí Viễn.Cô gái kia có lá gan lớn. Cô ấy thấy Phương Trí Viễn đang xem sách nên lấy hết dũng khí để thò đầu lại gần nhìn thoáng qua. Sau đó cô gái đó nhẹ giọng hỏi: “Cái đó, Phương, đồng chí Phương, anh đang xem cái gì vậy?”Phương Trí Viễn thấy cô gái nhỏ sau khi hỏi mình xong thì cúi đầu, không dám nhìn mình. Ông ấy thân thiện nở nụ cười với cô gái và nói: “Tôi đang xem《Chiến tranh và hòa bình》, là tác giả người Nga, Lev Nikolayevich Tolstoy viết.”“A, rất, rất tốt. Vậy, vậy chú tiếp tục xem ạ.” Cô gái nói lắp, đứng dậy bước nhanh ra ngoài.Cô gái khác đi cùng cô đến xem thì thấy cô gái đó đứng dậy rời đi. Cô gái khác cũng cảm thấy khó hiểu mà theo ra ngoài.“Làm sao vậy? Làm sao vậy? Đại Ni, sao cậu nói có một cháu với anh ấy xong liền chạy đi. Tớ thấy anh ấy đâu có hung dữ đâu, đúng không?” Các cô gái đuổi theo hỏi.“Anh, anh ấy không hung dữ, nhưng mà anh ấy không cùng một thế giới với chúng ta. Những lời anh ấy nói, một câu tớ cũng nghe không hiểu. Hơn nữa các cậu có biết không? Cuốn sách mà anh ấy xem, chữ viết trên đó đều cong cong khiến tớ một chữ cũng không biết.” Cô gái vẻ mặt buồn bã mất mát nói.Cô gái khác vừa nghe, cũng đều ý thức được sự thật này.Đúng vậy. Nhân vật như ông ấy, từ lời nói đến đọc sách, các cô đều nghe không hiểu, cũng xem không hiểu.Huống chi ông ấy là cậu của Úc Thừa, thân phận của gia đình khẳng định không bình thường. Do đó bọn họ căn bản là không phải là người trong cùng một cái thế giới. Cuối cùng là do các cô mơ mộng hão huyền.Tuy rằng trong lòng có chút mất mát khó chịu, nhưng các cô gái sau khi nghĩ thông suốt cũng nhanh chóng từ bỏ.“Đại Ni, cậu nói rất đúng. Tớ và cậu cùng nhau về nhà. Mẹ tớ còn kêu tớ về nhà sớm một chút để làm việc.”“Đúng vậy, tớ cũng về nhà làm việc. Một mình mẹ tớ không thể lo liệu hết nhiều việc.”Các cô gái nói xong liền kết bạn về nhà.Các cô gái đi rồi. Sau khi các cô gái đi thì vẫn còn mấy người phụ nữ lớn tuổi còn chưa đi.Các bà ngồi bên người Trương Quế Hoa. Tuy rằng nói chuyện cùng người nhà họ Giang, nhưng mà bọn họ ba câu vẫn không rời khỏi Phương Trí Viễn. Các bà luôn muốn thám thính tình huống của ông ấy.“Đồng chí Phương, năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi? Kết hôn chưa?”“Đồng chí Phương, cậu cũng là người thủ đô sao? Sao năm nay cậu tới bên đây ăn tết? Cậu tới thăm người thân hay là đến đây công tác vậy?”Phụ nữ lớn tuổi trong thôn, mồm năm miệng mười hỏi.Phương Trí Viễn nghe các bà hỏi chuyện, chọn mấy câu có thể trả lời: “Các thím, tôi năm nay 29 tuổi. Còn chưa kết hôn, tôi đến đây thăm người thân.”Phía trước, Giang Đại Sơn cùng Trương Quế Hoa đều kêu ông ấy lấy thân phận là người họ hàng xa của nhà họ Giang nên ông cũng nói như vậy.“Không kết hôn. Vậy vừa lúc nha đồng chí Phương, cháu gái nhà tôi chỉ nhỏ hơn cậu vài tuổi, cũng không đối tượng. Hai người các cậu rất phù hợp. Hay là cậu cũng tới nhà tôi một chút, nhìn cháu gái của tôi xem. Nếu cậu cảm thấy thích hợp thì chúng ta liền định xuống?” Từ trước đến nay Trương Quế Hoa không đối phó nổi bà cụ Điêu này. Bà ta với ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Phương Trí Viễn, cố gắng tác hợp nói.Phương Trí Viễn không nghĩ tới bản thân tới thôn Thạch Kiều đón tết mà bị giới thiệu đối tượng, vội vàng uyển chuyển từ chối: “Thím, cháu cảm ơn ý tốt của thím nhưng mà hiện tại cháu tạm thời không nghĩ suy xét những việc này.”“Ai, đồng chí Phương, cậu như vậy là không đúng rồi. Cậu xem năm nay cậu cũng đã 29 rồi, sang năm là 30 tuổi rồi. Tuy rằng đều nói đàn ông kết hôn muộn một chút cũng không có vấn đề gì, nhưng phải có vợ con sưởi ấm đầu giường thì mới có tư vị. Cháu gái của thím là hoa khôi trong thôn Thạch Kiều, ngực to mông vểnh nên đảm bảo có thể sinh con trai. Cậu kết hôn với cháu gái của thím đi, tuyệt đối không có hại.” Bà cụ Điêu thấy Phương Trí Viễn từ chối, không ngừng cố gắng mà khuyên bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận