Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 891 - Chung Nguyên hết lòng tin tưởng



Chớp mắt liền qua hai ngày.Hôm mở đại hội tuyên dương đúng là thứ bảy, sáng sớm hôm đó Tô Uyển Ngọc cố ý trang điểm nhẹ, lấy ra tất cả quần áo mới mấy ngày trước vừa mua cho Giang Trường Hải và bà, cả gia đình ăn mặc ngăn nắp đẹp đẽ đi đến trường Trung học số 1 thị trấn.Bọn họ còn chưa tới trường Trung học số 1, cách thật xa đã nghe thấy tiếng gõ trống khua chiêng trong trường học, vô cùng náo nhiệt.Bởi vì nhà Giang Miên Miên cách gần đó, chỉ đi mất mấy phút là đến nên bọn họ không đến quá sớm.Có điều, vừa bước vào cổng trường, bọn họ liền thấy không ít người ăn mặc chỉnh tề, cực kỳ giống thôn dân thôn Thạch Kiều đang đứng trong sân trường tò mò nhìn cảnh tượng náo nhiệt xung quanh.Khi thấy họ lại gần, các thôn dân đặc biệt nhiệt tình xông tới, Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc thấy người trong thôn đến cổ vũ cho con gái mình thì đều vô cùng vui mừng, đứng lại tán gẫu với mọi người."Thằng cả, dâu cả, Miên Miên, sao các con đến muốn thế hả? Chúng ta đã đến một lúc rồi." Trương Quế Hoa và người nhà họ Giang vốn chen lên đầu tiên, bà ta nghe thấy tiếng nói chuyện phía sau thì cố ý lách lên."Bà ơi, chín giờ mới bắt đầu mà, mọi người đến sớm quá rồi." Giang Miên Miên nhìn thoáng qua đồng hồ, giờ mới 8 giờ 30 phút.Mặc dù thôn Thạch Kiều cách trấn trên không quá xa nhưng cũng chẳng gần, người trong thôn đều không có xe đạp, lần này dám chắc là đi bộ đến.Hơn nữa lại tới sớm như vậy, e là sáng sớm ăn cơm xong liền đi đến đây. Thấy người trong thôn ủng hộ mình như vậy, trong lòng Giang Miên Miên cảm động cực kỳ."Đương nhiên phải đến đây sớm một chút, nếu đến muộn thì chẳng còn chỗ đẹp, như vậy thì bà nào có thế trông thấy cháu gái bà nhận thưởng." Trương Quế Hoa từ ái xoa đầu Giang Miên Miên, mỉm cười nói.Bà cụ nói không sai, bởi vì hôm nay là cuối tuần, trong huyện lại muốn mở đại hội tuyên dương, dù bây giờ vừa mới đến 8 giờ 30 nhưng sân trường đã có rất nhiều phụ huynh và học sinh, còn có người trên trấn đến hóng chuyện."Giang Miên Miên, cậu đến rồi." Giọng nói vui mừng của Chung Nguyên đột nhiên truyền đến từ góc phải đằng sau.Giang Miên Miên quay đầu lại, lập tức trông thấy Chung Nguyên và Điền Vi Vi cách đó không xa, bọn họ đang dùng sức vẫy tay với cô.Giang Miên Miên quay đầu nói với bà cụ: "Bà nội, cháu nhìn thấy bạn học của cháu rồi, cháu qua đó nói mấy câu với các bạn ạ.""Ừ, đi đi, đi đi. Bà phải đi chiếm chỗ đằng trước đây, chốc nữa lại mất hết chỗ đẹp." Bà ta nói xong thì chen lấn ra ngoài.Giang Miên Miên chỉ chỉ mọi người vòng ngoài, Chung Nguyên và Điền Vi Vi cũng bị đẩy ra ngoài, ba người tìm một chỗ ít người, cuối cùng cũng có thể nói chuyện tử tế."Miên Miên, nghe nói cậu đi Thủ đô mà, cậu về lúc nào vậy?" Mấy ngày hôm trước, Điền Vi Vi muốn tìm Giang Miên Miên chơi, đến nhà cô mới biết cô không ở nhà.Giang Miên Miên cũng kéo tay cô ấy, cười nói: "Hai ngày trước tớ mới về.""Tớ đến trường Trung học số 1 thành phố, Giang Miên Miên, chắc chắn cậu cũng sẽ đến trường Trung học số 1 đúng không?" Chung Nguyên đứng bên kia dùng giọng điệu hăng hái lại kiên định hỏi.Phải biết rằng lực lượng giáo viên của trường Trung học số 1 là tốt nhất toàn bộ thành phố Dương, Giang Miên Miên thi tốt như vậy, nhất định sẽ đến trường Trung học số 1. Đối với chuyện này, Chung Nguyên cực kỳ chắc chắn.Nào ngờ, Giang Miên Miên lắc đầu hết sức ngoài dự đoán của mọi người: "Không, tớ đến trường Trung học số 2.""Hả? Sao cậu lại muốn đến trường Trung học số 2 vậy? Với thành tích của cậu, trường Trung học số 1 nhất định sẽ nhận cậu." Chung Nguyên kinh ngạc, không hiểu hỏi lại."Đúng đó Miên Miên, trường Trung học số 1 là trường trung học tốt nhất thành phố Dương, sao cậu lại chọn trường Trung học số 2 thế?" Điền Vi Vi cũng có phần lo âu sốt ruột hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận