Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1104 - Tỳ nữ hầu hạ cô



Chỉ có Chiêu Đệ đứng cách tụi cô không xa, trong lòng đầy sự ganh tị.Đứa Giang Miên Miên này rốt cuộc là vớ được phải vận may gì mà lại có thể giành được hạng nhất toàn quốc.Vốn dĩ là gia đình tụi cô mới là vị trí số một trong lòng hai ông bà. Giờ thì hay rồi, hiện tại cả nhà cô ta tưởng chừng như cái gai trong lòng hai ông bà vậy.Không thấy hai vợ chồng già tiết kiệm hơn nửa đời người, thế mà còn không tiếc bỏ tiền làm tiệc cơ động ba ngày sao.Bây giờ bọn họ vì Giang Miên Miên đúng thật là thứ gì cũng dứt ra được mà!Đợi đến khi người lớn bàn bạc ổn thoả mọi chuyện thì cũng đã ngoài tám giờ, mọi người cũng đều dắt theo con cái mình, ai về phòng nấy, chuẩn bị đi ngủ.Giang Trường Hải đang chuẩn bị ra ngoài lấy nước rửa mặt rửa chân cho vợ và con gái ông đã thấy Đại Nha bưng hơn nửa chậu nước lớn tới."Bác cả, bác dâu, nội cháu bảo cháu đưa nước rửa tay chân đến cho Miên Miên, lúc này độ ấm vừa phải ạ." Đại Nha bưng chậu nước vào phòng, nói nhỏ nhẹ.Thật ra là bà nội bảo Chiêu Đệ tới, nhưng cô biết Chiêu Đệ không thích nên đã chủ động ôm việc về mình.Tô Uyển Ngọc vội vàng đi qua nhận lấy chậu nước trong tay Đại Nha: "Ai ôi, Đại Nha, thật phiền cháu quá đi. Lần sau cứ để cho bác cả cháu tự lấy là được rồi."Đại Nha lại cảm thấy chẳng có gì: "Bác dâu, không sao đâu ạ. Cháu cũng không có gì làm, cũng chỉ là đưa chậu nước thôi mà. Vậy thôi hai bác nghỉ ngơi sớm đi, cháu không làm phiền mọi người nữa.""Cảm ơn chị cả, lần sau cứ để em tự làm là được rồi." Giang Miên Miên vốn đang tìm áo ngủ trong túi xách, nhìn thấy Đại Nha tới đưa nước rửa tay rửa chân cho mình, cô lập tức buông đồ đạc đang dở trên tay xuống, đi tới nói chuyện với Đại Nha."Không sao đâu Miên Miên, rửa mặt mũi tay chân xong thì nghỉ ngơi sớm đi nhé." Đại Nha khẽ xoa mái tóc Giang Miên Miên rồi quay về phòng.Giang Miên Miên nhìn chậu nước rửa mặt rửa chân cũng không biết nói gì cho phải, bà nội cô muốn cúng tế cô thật đấy à.Sáng sớm ngày hôm sau, Đại Nha lại chuẩn bị xong xuôi nước rửa mặt cho Giang Miên Miên.Giang Miên Miên rửa mặt mũi xong liền gấp gáp chạy tới tìm cụ nhà: "Bà nội, bà có thể đừng cho chị cả lấy nước rửa chân rồi rửa mặt cho cháu nữa được không ạ? Mấy thứ này cháu đều tự làm được hết."Làm giống như chị cả là tì nữ của cô vậy, vô duyên vô cớ làm tiện nhân.Vẻ mặt cụ nhà cây ngay không sợ chết đứng nói: "Bây giờ cháu đã là trạng nguyên của kỳ thi tốt nghiệp rồi. Nhỡ đâu lúc làm việc bất cẩn bị thương vậy phải làm sao đây chứ? Cháu sắp sửa lên đại học rồi nên không thể có chút sơ xuất nào."Nghe vậy, Giang Miên Miên chỉ đành dùng tình động tâm dùng lý động não[1] khuyên nhủ: "Nội à, bà nội yêu quý của cháu ơi. Trước đây những chuyện này không phải đều là cháu tự làm sao ạ, mà cháu chẳng phải là cũng không hề hấn gì sao. Bà đừng lo lắng nữa, hơn nữa lúc nào bà cũng để người trong nhà giúp cháu làm cái này làm cái kia, nếu để cháu quen thói vậy sau này học đại học lại chẳng biết làm gì cả, đến lúc đó còn có ai giúp được cháu đây?"[1]Ý chỉ dùng tình cảm để động tâm người khác, dùng đạo lý để khiến người khác thấu hiểu.Cụ nhà nghe cháu gái nói vậy, cảm thấy cô nói cũng đúng: "Được rồi, vậy để lát nữa nội nói với chị cả cháu, sau này chị ấy không cần phải làm những việc này nữa.""Vâng thưa nội! Cháu biết ngay nội là tốt nhất mà." Cuối cùng cũng thuyết phục được cụ nhà, Giang Miên Miên vui vẻ bá cổ bà nội cô hôn một cái, khiến cho cụ nhà tươi cười đến không thấy mắt đâu.Vừa ăn xong bữa sáng, rất nhiều họ hàng thân thích biết được thành tích kỳ thi tốt nghiệp của Giang Miên Miên nên cùng với mọi người, tất cả đều đến nhà họ Giang để chúc mừng."Miên Miên à, cháu quả là đứa trẻ giỏi mà, im hơi lặng tiếng thế mà lại có thể giành được hạng nhất toàn quốc, đây thật đúng là một bất ngờ lớn với tụi bác đấy nhé.""Chú còn nghe nói lại còn là người duy nhất được trọn điểm của cả nước nữa đấy! Nhiều câu như vậy không ngờ lại không sai sót một câu nào, chẳng mất một điểm nào, cái đầu của cháu kết cấu thế nào vậy, lợi hại quá đấy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận