Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 919 - Nhẫn nhịn tức giận, cười làm lành, tim nhỏ máu



Người nhà họ Giang ở bên này đã quyết định không kết hôn với nhà họ Đường. Trương Quế Hoa tính toán, đợi ngày mai đi làm ra đồng nhìn thấy bà mai Phùng sẽ nói với bà ta một tiếng cũng không muộn.Buổi tối ăn cơm xong, vào lúc cả đại gia đình đang ngồi vui vẻ hòa thuận ở gian nhà chính xem ti vi, bà mai Phùng lại đem vẻ mặt tươi cười đi đến.“Thím Phùng đến rồi.” Giang Trường Hải ngồi ở cửa, ông là người đầu tiên nhìn thấy bà ta đến, liền cười chào hỏi.“À, Trường Hải về đấy hả?” Bà mai Phùng nhìn thấy Giang Trường Hải thì rất vui mừng.Lần này bà ta đến là để thăm dò người nhà họ Giang một chút, muốn hỏi thử xem chuyện này có thể thành công không. Bây giờ thấy Giang Trường Hải quay về, bà ta biết rằng, hôm nay có thể biết được tin tức chính xác.“Tôi về rồi, chiều nay vừa về.” Giang Trường Hải cười ha hả đáp.Ông nói xong, lại nhìn về phía lão nhị, bảo ông ta ra mặt từ chối chuyện của Đại Nha.Giang Trường Hà nhận được chỉ thị, ông ta nhìn bà mai Phùng, cười chất phác nói: “Thím Phùng, ờm, cảm ơn thím đã giới thiệu đối tượng cho Đại Nha, có điều bây giờ Đại Nha vẫn còn nhỏ, nhà chúng tôi không muốn để con bé kết hôn sớm như vậy, muốn để con bé học xong cấp hai rồi mới bàn chuyện cưới gả. Thím giúp tôi nói với nhà họ Đường một tiếng, đừng để đứa bé Đường Minh đó bị lỡ dở.”Bà mai Phùng vừa nghe xong, vẻ mặt tươi cười nhất thời cứng đờ: “Trường Hà, cậu nói lung tung cái gì vậy? Đại Nha đã bao nhiêu tuổi rồi? Còn nhỏ cái gì nữa? Con cái con đứa học nhiều có tác dụng gì chứ? Người nhà họ Đường có điều kiện rất tốt, mọi người không nắm chắc cơ hội, qua cái thôn này sẽ không còn chỗ nào tốt nữa đâu.”Sở dĩ bà mai Phùng phản ứng lớn đến như vậy là vì khi nhà họ Đường nhờ bà ta đến làm mối đã cho bà ta hai đồng làm thù lao. Nếu như mối hôn sự này không thành thì số tiền đó bà ta phải trả lại.Với điều kiện của nhà họ Đường, nối duyên với Đại Nha tuyệt đối là dư sức.Bà ta vốn cho rằng hôn sự này chắc chắn đã nắm trong lòng bàn tay, hơn nữa thái độ của nhà họ Giang hôm qua và sáng nay cũng đều rất hài lòng.Ai ngờ rằng chỉ còn thiếu một bước là qua cửa, nhà bọn họ lại lật lọng, như vậy bà ta sao có thể không tức giận?Giang Trường Hà vốn không biết cách nói chuyện, bây giờ bị bà mai Phùng nói như vậy, ông ta nhất thời có chút luống cuống nhìn Giang Trường Hải.Giang Trường Hải trực tiếp đứng lên, không hề cố kỵ mà nói: “Thím Phùng, lão nhị ăn nói vụng về nên không nói được cho rõ. Là thế này, tôi muốn để cháu gái tôi học xong cấp hai rồi gả vào thành phố, sau này cũng làm người thành phố. Vì vậy phía nhà họ Đường, nhờ thím từ chối giúp chúng tôi.”Lời này nếu như là người khác nói ra, bà mai Phùng nhất định phải khinh bỉ cho đối phương một trận. Ánh mắt của người thành phố cao đến nhường nào, có thể nhìn trúng một con bé nông thôn sao?Nhưng lời này là do Giang Trường Hải nói ra, bây giờ ông là người có bản lĩnh nhất, biết kiếm tiền nhất trong đại đội sản xuất. Ngay cả trưởng thôn và bí thư chi bộ gặp ông cũng phải khách sáo.Bà ta không cảm thấy Giang Trường Hải đang mạnh miệng khoác lác, dù sao ông cũng là nhân vật đã dựa vào năng lực của mình mua nhà mua xe đạp trong thị trấn.Nghĩ đến những điều này, bà mai Phùng chỉ có thể nhịn cơn tức cười xòa, trong lòng đang rỉ máu mà đồng ý: “Được, Trường Hải, tôi biết rồi. Ngày mai tôi sẽ nói với người nhà họ Đường.”Hai đồng tiền làm mai của bà ta mới chỉ chui vào túi của mình hai ngày mà đã phải trả lại, thật là đau lòng chết mất.Giang Trường Hải gật đầu với thím Phùng, khách sáo nói: “Thím Phùng, vậy làm phiền thím đi thêm một lần nữa rồi.”Thím Phùng trong lòng có khổ mà không nói ra được, bà ta khoát tay, miễn cưỡng nở một nụ cười: “Không sao, không phiền, không phiền đâu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận