Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1008 - Vô cùng vui mừng



Hai người Úc Thừa và Phương Trí Viễn mới ăn cơm tối xong."Alo, anh Phương, xin chào, tôi là cô út của Miên Miên, không biết ngày mai anh và Tiểu Úc có thời gian không, tôi muốn mới hai người một bữa cơm gia đình, khoảng thời gian Miên Miên ở Hương Thành, đã làm phiền mọi người rồi." Giang Trường Phụng hết sức khách sáo nói."Cô Giang, cô quá khách sáo rồi, cô chờ một chút, tôi hỏi thử Úc Thừa có thời gian hay không." Phương Trí Viễn nói xong, che ống nghe, hỏi dự định của Úc Thừa.Phương Trí Viễn biết gần đây Úc Thừa bận rộn rất nhiều việc, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, cho nên ông ấy không thể tự tiện làm chủ đồng ý chuyện này được.Rất nhanh, giọng nói của Phương Trí Viễn đã vang lên trong ống nghe."Cô Giang, cảm ơn cô đã mời, ngày mai tôi và Úc Thừa có thời gian rảnh, sẽ đi qua nhà cô làm khách." Phương Trí Viễn khách sáo đồng ý."Được, vậy chúng tôi ở nhà chờ hai người." Giang Trường Phụng thấy bọn họ đồng ý, vô cùng vui mừng.Sau khi nói mấy câu, Giang Miên Miên lại nhận điện thoại, nói một lát, mới cúp điện thoại.Giữa trưa ngày hôm sau, Phương Trí Viễn và Úc Thừa đã mang theo qùa đến cửa thăm hỏi.Lúc bọn họ đến, Giang Trường Phụng đang ở trong phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn của bữa trưa, Giang Miên Miên chạy xuống từ lầu hai tới mở cửa."Cậu Phương, anh Úc, hai người đến rồi, nhanh vào nhà đi." Giang Miên Miên thấy bọn họ, đôi mắt cười cong thành trăng lưỡi liềm.Ở phòng bếp Giang Trường Phụng nghe được lời này, cũng cười ra đón: “Anh Phương, Tiểu Thừa, hai người đến rồi, nhanh vào ngồi đi."Giang Trường Phụng nói xong, lại đi vào phòng bếp lấy trái cây đã sớm chuẩn bị ra."Cô Giang, cô đừng vội." Phương Trí Viễn khách khí nói."Không có chuyện gì, hai người có quan hệ tốt với anh cả của tôi, chúng ta cũng là bạn bè, Miên Miên cũng đã nói cho tôi biết, hai người rất tốt với con bé, thật là cảm ơn hai người." Giang Trường Phụng lại chân thành cảm ơn."Cô Giang quá khách sáo rồi, đứa nhỏ Miên Miên này rất thông minh hiểu chuyện, rất được mọi người yêu thương." Phương Trí Viễn cười nói.Mấy người nói chuyện một lát, Giang Trường Phụng đi ngay vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, Phương Trí Viễn cũng biết nấu cơm, nhưng ông ấy cũng không tiện vào phòng bếp khi chủ nhà có ở đó.Liền xung phong nhận việc chăm sóc hai đứa trẻ, giúp hỗ trợ việc vặt một chút.Phòng bếp trong nhà trọ này của Giang Trường Phụng rất lớn, bốn người cùng nhau làm việc cũng không lộ vẻ chật chội gì.Mấy người cười cười nói nói, một lát sau một bữa cơm trưa phong phú đã xuất hiện."Anh Giang, anh uống rượu vang hay là những thứ khác?" Giang Trường Phụng đứng bên cạnh tủ rượu, chỉ một chai rượu vang hỏi nhỏ."Cô Giang, ngại qua, một lát cơm nước xong, tôi còn phải đến đơn vị làm việc, không thể uống rượu." Phương Trí Viễn hơi có chút áy náy giải thích.Khoảng thời gian này công việc của ông ấy rất nhiều, lúc này là ông ấy cố ý xin nghỉ đi ra ngoài ăn cơm."À, là như vậy sao, vậy tôi cũng không uống." Giang Trường Phụng đặt chai rượu vang trong tay xuống, xoay người lấy mấy chai đồ uống nước ngoài đặt lên bàn.Mấy người ăn cơm xong, Phương Trí Viễn liền tạm biệt về làm việc.Trái lại Úc Thừa thì không đi, cậu cố ý dời công việc đến ngày mốt, hôm nay sẽ ở bên cạnh Giang Miên Miên thật tốt."Miên Miên, cháu chơi với anh Úc của cháu đi, bên này cô út có chút việc, muốn đi xử lý một chút." Giang Trường Phụng nói với hai đứa bé.Mới vừa rồi, luật sư có gọi điện cho cô ấy, nói một ít chuyện liên quan đến việc chuyển nhượng cổ phần, cần cô ấy đến xử lý một chút."Vâng, được ạ, cô út, cô cứ đi làm việc đi ạ." Giang Miên Miên hết sức ngoan ngoãn gật đầu nói.Giang Trường Phụng đi lên thư phòng lầu ba, phòng khách lầu một chỉ còn lại hai người Giang Miên Miên và Úc Thừa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận