Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 854 - Em gái Miên Miên thật là giỏi



Úc Hoa Huân mỉm cười hòa ái đáp lại: "Chào Miên Miên, chú nghe nói cháu thi được hạng nhất Dương Thành, rất giỏi đấy, sau này phải tiếp tục cố gắng nhé."Hôm nay ông ta đến là xuất phát từ lễ phép.Dù thế nào Giang Miên Miên cũng là là ân nhân cứu mạng của con trai mình, ông cụ nhà lại thích cô như vậy, biết người ta thi được hạng nhất Dương Thành, ông ta giả bộ như không biết cũng không tốt.Dù sao ông ta cũng không thiếu một phần quà này, tới dùng cơm thuận tiện đưa tặng luôn, còn có thể làm ông cụ vui vẻ, cớ sao mà không làm chứ."Dạ, cháu biết ạ chú Úc." Giang Miên Miên gật đầu trả lời."Miên Miên giỏi thật, còn nhỏ tuổi vậy mà đã là Trạng Nguyên nhỏ của Dương Thành, lại đây này, đây là quà mà chú dì mua cho cháu, nhìn xem có thích không?" Chu Yến Vũ cười híp mắt đưa đồ trong tay cho Giang Miên Miên.Giang Miên Miên nhận lấy, nhìn thoáng qua bao bì bên ngoài, biết đây là một bộ búp bê Barbie khá đắt, mặc dù cô không thích mẹ con Chu Yến Vũ, nhưng duỗi tay không đánh người tươi cười: "Cảm ơn chú Úc, dì Chu, cháu thích lắm ạ.""Cháu thích là được, về sau phải học tập thật giỏi đấy." Chu Yến Vũ cũng dặn dò như một bậc bề trên.Bà ta sở dĩ nhiệt tình với Giang Miên Miên như vậy, còn cố ý đi tòa nhà bách hóa mua quà cho cô do bà ta cảm thấy Giang Miên Miên còn nhỏ tuổi mà đã có thể thi được danh Trạng Nguyên Dương Thành trong kỳ thi cấp ba, nhất định là có chút bản lĩnh thật sự.Bà ta liền muốn tạo quan hệ với Giang Miên Miên, để cô và con trai bà ta chơi đùa với nhau, hơn nữa ông cụ cũng hiếm khi thích một đứa bé như thế.Nếu hai đứa bé thường xuyên chơi chung, ông cụ nhìn thấy thì chắc chắn cũng sẽ rất vui mừng.Mặc dù hiện tại cô có quan hệ tốt với Úc Thừa, nhưng dù sao hai người vẫn chênh lệch tuổi tác, chủ đề chung khẳng định không nhiều.Không giống con trai bà ta, tuổi tác của hai người không hơn kém nhiều, nhất định có thể chơi với nhau.Nếu như Duệ Hiên và Giang Miên Miên trở thành bạn bè tốt, sau này cũng có thể bảo cô giúp con trai bà ta nói lời hay trước mặt ông cụ."Dạ, cháu biết rồi ạ dì Chu." Giang Miên Miên cười nói.Chu Yến Vũ nói xong, thấy con trai đứng ở đó không tỏ vẻ gì, bà ta nhẹ nhàng đặt tay lên vai Úc Duệ Hiên, cười nhẹ nói: "Duệ Hiên, lúc trước ở nhà chẳng phải con nói là có lời muốn nói với em sao? Sao giờ trông thấy em rồi lại chẳng nói lời nào thế? Xấu hổ hả?"Úc Duệ Hiên vốn ghét Giang Miên Miên đến chết, cậu ta vẫn còn nhớ rõ chuyện lần trước cô đến xong hãm hại cậu ta đây.Có điều mẹ từng nói, Giang Miên Miên rất được ông cưng chiều, nếu cậu ta muốn đồ tốt trong tay ông nội, muốn làm ông thích hơn thì phải hòa thuận với cô.Ra sức làm cho cô nói chuyện giúp cậu ta, hơn nữa Giang Miên Miên mới mười một tuổi đã là Trạng Nguyên kỳ thi cấp ba, có giá trị hơn những đứa bạn cậu ta qua lại nhiều.Đến lúc đó ra ngoài nói chuyện cũng có mặt mũi hơn.Đương nhiên, còn một nguyên nhân quan trọng nhất, từ nhỏ cậu ta đã thích đoạt đồ của Úc Thừa, nhất là thứ cậu thích, trân trọng, sẽ làm cho cậu ta vô cùng có cảm giác thành tựu.Ai bảo Úc Thừa luôn mang thái độ xem thường cậu ta ra, cậu ta chỉ thích nhìn cậu biến sắc mặt.Nghĩ tới những thứ này, Úc Duệ Hiên lập tức lộ ra một nụ cười hiền lành, nhìn Giang Miên Miên, giọng điệu nhẹ nhàng nói: "Em gái Miên Miên à, em giỏi thật đấy, chúc mừng em thi được hạng nhất Dương Thành trong kỳ thi cấp ba vừa rồi.""Cảm ơn anh Duệ Hiên." Giang Miên Miên thấy thái độ của cậu ta thay đổi rất nhiều, nhưng tâm trạng chẳng hề phập phồng.Úc Hoa Huân thấy đám nhỏ chơi vui vẻ thì trong lòng rất vui mừng, ông ta nhìn ông cụ, quan tâm hỏi: "Cha, gần đây thân thể của cha thế nào? Thắt lưng còn đau không cha?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận