Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1043 - Cái giường này không ngủ được ba người



Mặc dù đời trước không đi xa nhà, nhưng ở trong tivi, cô ta cũng đã thấy qua những quảng cáo kia, nhãn hiệu của những đồ mà cô út tặng người nhà, đều là xa xỉ phẩm trong truyền thuyết.Chỉ cần cô út có thể cho một ít lợi ích bằng khe hở bàn tay, vậy cũng đủ để cho cả nhà bọn họ ăn ngon một năm, cô út giàu như vậy, sao cô ta có thể không thích được.Ở nhà chính, mọi người cười cười nói nói đến tám giờ hơn, bởi vì ngày mai người nhà họ Giang phải xuống ruộng làm việc, lúc này bọn họ đi rửa mặt trở về phòng chuẩn bị đi ngủ.Lúc Chiêu Đệ đi theo cha mẹ trở về phòng, quay đầu nhìn Giang Trường Phụng ngồi trên giường đất một cái, trong mắt chợt lóe suy nghĩ gì đó, chạy chậm trở về phòng nhà mình."Chiêu Đệ, chậm một chút." Triệu Tiểu Quyên nhìn con gái vội vàng chạy vào phòng, nhắc nhở."Biết ạ." Chiêu Đệ thuận miệng đáp một tiếng, liền vào phòng lấy gối đầu của mình ôm vào ngực, chuẩn bị đi ra ngoài."Cha mẹ, con đi gặp cô út đây, buổi tối sẽ không về ngủ." Chiêu Đệ cười rực rỡ nói với cha mẹ mình."Tại sao đi gặp cô út lại không trở về ngủ?" Triệu Tiểu Quyên không hiểu."Mẹ, đây không phải là cô út mới trở về sao, khẳng định sẽ không thích ứng được, con qua ngủ cùng cô út." Chiêu Đệ đơn giản nói một câu, liền ôm gối đầu đi vào nhà chính.Cô ta muốn ngủ cùng cô út, chính là muốn xây dựng quan hệ tốt với cô út, cô út có tiền như vậy, cô ta nịnh nọt tốt, sau này đồ mà cô út tùy tiện cho, cô ta cũng không cần lo lắng nửa đời sau nữa.Trương Quế Hoa đang đứng ở cửa nhà chính, thấy Chiêu Đệ đi vào thì dạy dỗ một câu: "Đã muộn rồi sao không ngủ, cháu đến làm gì?""Bà nội, cháu muốn ngủ chung với cô út." Chiêu Đệ cười lấy lòng với Giang Trường Phụng.Giang Trường Phụng thấy vậy thì dịu dàng cự tuyệt: "Chiêu Đệ này, cô út cảm ơn tấm lòng của cháu, chỉ là cô út đã để cho Miên Miên ngủ cùng cô rồi, giường này không thể ngủ được ba người, cháu vẫn nên về phòng đi."Thật đúng lúc, Giang Trường Phụng vừa mới nói xong lời này, Giang Miên Miên đã ôm gối đầu, đi ra từ phòng lớn.Ở bên ngoài cô cũng đại khái nghe được lời của hai người, theo như tính tình không có lợi không dậy sớm kia của Chiêu Đệ, tất nhiên Giang Miên Miên biết cô ta muốn làm gì.Cô lạnh nhạt liếc nhìn Chiêu Đệ một cái, trực tiếp cầm gối, đặt vào đầu giường bên cạnh cô út.Mặt Chiêu Đệ đỏ lên, bây giờ cô ta rất muốn lập tức quay đầu chạy về phòng hai, nhưng cô ta không thể, cho dù không thể ngủ chung với cô út, cô ta cũng không thể thiếu lễ phép với cô út được.Bàn tay ở dưới gối nắm thành nắm đấm, cô ta hít sâu một hơi, cố gắng nở nụ cười: "Cô út, nếu có Miên Miên có bên cạnh cô, vậy cháu về đây, ông nội bà nội, cô út, mọi người cũng sớm nghỉ ngơi đi ạ.""Chao ôi, được." Tất nhiên Giang Trường Phụng thấy được sự xấu hổ của Chiêu Đệ, nhưng nếu cô ấy ở cùng với người lạ sẽ ngủ không được.Cô ấy mất ngủ rất nghiêm trọng, cũng chỉ có lúc Giang Miên Miên ở bên cạnh, cô ấy mới có thể chìm vào giấc ngủ nhanh một chút.Lúc Chiêu Đệ ôm gối trở về, mọi người trong phòng hai đều đã nằm xuống, đèn cũng đã tắt.Triệu Tiểu Quyên thấy có người vào phòng, bị dọa sợ đến giật mình, bà ấy mượn ánh đèn từ nhà chính, thấy rõ là Chiêu Đệ."Chiêu Đệ, không phải con đi ngủ ở nhà chính sao? Sao lại trở về rồi?" Triệu Tiểu Quyên quan tâm hỏi.Lời này của Triệu Tiểu Quyên, lại làm cho Chiêu Đệ nghĩ đến tình huống xấu hổ mới vừa rồi, cô ta không nói tiếng nào, ôm gối đi đến bên cạnh Nhị Nha đẩy một chút, lên giường kéo chăn che mình lại.Triệu Tiểu Quyên: "Chiêu Đệ, sao con lại trở về?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận