Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 486. Nói được làm được

“Mẹ, mẹ mau đi cắt đi. Hôm nay trời nóng như vậy không ăn thì ngày mai sẽ hỏng đấy.” Giang Trường Hải cố ý nói một cách nghiêm trọng.
“Được rồi.” Trương Quế Hoa vừa nghe không giữ được chỉ có thể nhẫn nhịn sự đau lòng đem vào nhà bếp cắt, xếp vào đầy một đĩa, cố ý đặt vào trước mặt Giang Đại Sơn và hai đứa cháu trai.
Người nhà họ Giang nhìn vịt quay óng ánh đỏ hồng trên bàn, ai nấy đều không khống chế được mà nuốt một ngụm nước bọt. Vịt quay này những năm qua bọn họ mới chỉ được nghe nói, còn chưa bao giờ được thấy chứ chưa nói đến là được ăn.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng có một ngày mình có thể được ăn vịt quay Bắc Kinh.
Thấy vịt quay quý giá như vậy, bà cụ dẫn đầu gắp một miếng thịt béo nhét vào trong miệng.
Ừm, da giòn thịt mềm, béo mà không ngấy, thơm đến mức suýt nữa nuốt cả xương. Thực sự quá ngon.
Những người khác nhìn thấy bà cụ ra tay, lúc này mới tranh nhau gắp. Nhất thời trong phòng chỉ nghe thấy âm thanh nuốt và đũa va chạm vào nhau.
Triệu Tiểu Quyên đang bế con, không tiện gắp thức ăn. Giang Trường Hà ở bên cạnh liền đưa đũa ân cần giúp bà ta gắp thức ăn.
Đại Nha Nhị Nha và Lai Đệ đều không dám gắp miếng to, sợ bị bà cụ mắng, chỉ dám chọn những miếng nhỏ nhất. Có điều cho dù là miếng nhỏ nhất bọn chúng cũng ăn một cách rất thỏa mãn, vẻ mặt đầy hưởng thụ.
Chỉ có một mình Chiêu Đệ bưng bát cắm mặt ăn thức ăn ở nhà, dường như không ngửi được mùi thơm của vịt quay.
Thấy vậy, Đại Nha ở bên cạnh vội vàng chạm khẽ vào cánh tay của cô ta, bảo cô ta ăn vịt quay.
Chiêu Đệ cũng không dám ngẩng đầu lên, nói: “Em không thích ăn vịt quay, mọi người ăn đi.”
Giang Chiêu Đệ này nói được làm được, sau này tuyệt đối sẽ không đụng vào bất kỳ sự bố thí nào của nhà bọn họ nữa.
Tôn Lệ Hà nghe vậy liền kinh ngạc đến ngẩn người, ánh mắt nhìn Chiêu Đệ như nhìn một kẻ ngu ngốc.
Thầm nghĩ trên đời này đúng là loại người nào cũng có, lại còn có người không thích ăn thịt.
Có điều không ăn thì càng tốt, ít đi một phần của nó, nhà bà ta sẽ được ăn nhiều hơn một chút.
Những người khác cũng cảm thấy đầu óc của Chiêu Đệ có chút không minh mẫn, lại không thích ăn vịt quay. Phải biết rằng, ngay cả hai đứa ngốc ở thôn bên cạnh cũng biết thịt là thứ ngon nhất.
Giang Trường Hà cũng không để ý Chiêu Đệ có thích ăn vịt quay hay không. Trong miệng ông ta đang ăn thịt vịt thơm ngào ngạt, mắt nhìn đứa con trai trong lòng Triệu Tiểu Quyên, trong lòng cảm thấy tiếc cho con trai nhỏ. Ngay cả răng cũng chưa mọc nên chỉ có thể nhìn bọn họ ăn thịt.
Ăn cơm xong, Trương Quế Hoa nhìn Giang Trường Hải quan tâm hỏi: “Lão đại, công việc ở xưởng vận chuyển có mệt không? Mẹ thấy mấy ngày nay con gầy đi rồi.”
“Mẹ, việc ở xưởng vận chuyển không mệt, chắc chắn là do mấy ngày hôm nay thời tiết quá nóng, con có chút ăn không vào. Qua vài ngày là khỏe.” Giang Trường Hải không hề để ý.
Trương Quế Hoa nghe xong liền đau lòng: “Vậy lát nữa mẹ hái cho con một chút cây kim ngân hoa, chờ lần sau nghỉ phép con về nhà lấy mà pha trà uống, bảo Tam Nha cũng uống một chút, thanh nhiệt hạ hỏa.”
Hiện giờ hai người đứng đầu trong lòng bà cụ chính là hai cha con Giang Miên Miên.
“Vâng.” Giang Trường Hải gật đầu.
Giang Đại Sơn nhớ cháu gái cũng nói: “Lão đại, lần sau nhớ đưa Tam Nha đến, qua vài ngày nữa bọn nhỏ đi học thì sẽ càng không có thời gian.”
“Con biết rồi. Cha, lần sau nghỉ phép con sẽ đưa Miên Miên về. Cha mẹ, không có việc gì nữa thì chúng con đi trước, Miên Miên đang ở nhà một mình, con cũng không yên tâm lắm.”
“Được, về sớm một chút đi, ngày mai còn phải đi làm.” Trương Quế Hoa cũng lo cháu gái một mình ở trên trấn không an toàn, cũng không giữ bọn họ ở lại nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận