Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 702 - Làm bản thân tức chết



Với tư cách là giáo viên dạy môn Ngữ Văn, có thể nói bà ta rất quen thuộc với cuốn sách văn học này. Bà ta còn cấm cuốn sách này coi thành văn mẫu rồi giảng bài cho các học sinh.Bài văn Giang Miên Miên viết vào ngày đó, người nhà họ Tô cũng có xem qua. Chính giáo viên dạy văn Tô Uyển Đình cố hết sức đề cử.Bọn họ không nghĩ tới con gái của Tô Uyển Ngọc lại là một thần đồng nhí. Đây thật sự là việc khiến người khác kinh ngạc.“Đúng vậy, chị hai. A, đúng rồi, em quên nói với mọi người, con gái của em tên là Giang Miên Miên. Đây là ảnh chụp con gái của em. Có phải xinh đẹp giống vợ em không?” Giang Trường Hải nói, lấy tấm ảnh chụp Giang Miên Miên từ trong túi áo, mặt hớn hở hỏi.“Có cả ảnh chụp sao? Cho bác xem với.” Bác gái cả Tô vội vàng nhận tấm ảnh, cầm lên rồi cùng xem với bác cả Tô.Bác cả Tô vui vẻ nói: “A, đây đúng là thần đồng nhí trên báo chí kìa. Uyển Ngọc, đứa trẻ các cháu bồi dưỡng ra thật là quá giỏi. Đứa nhỏ này nhất định sẽ có triển vọng trong tương lai. Cha mẹ cháu mà biết, nhất định sẽ cảm thấy rất tự hào vì đứa nhỏ đó.”“Đúng vậy. Hai người các cháu giáo dục con cái thật tốt.” Tô Minh Lễ cũng khen.Chồng của Tô Uyển Đình cũng khen cùng với mọi người.Giang Trường Hải nghe nhiều người khen con gái của ông. Ông còn không ngại mà nói tiếp: “Bác cả, bác gái cả, các bác không biết đâu. Lúc con gái cháu đi học liền nhảy lên lớp bốn, con bé cảm thấy chương trình học từ lớp một đến lớp ba rất đơn giản. Con bé không muốn lãng phí thời gian nên đã trực tiếp nhảy lớp. Hơn nữa, năm nay con gái cháu mới mười tuổi, học kỳ này lại nhảy lớp, khai giảng là nhảy lên lớp chín rồi.”“Thật sự? Đứa cháu này rất thông minh nha? Mới có mười tuổi mà nhảy lên lớp chín rồi sao?” Bác cả Tô kinh ngạc hỏi.“Đúng vậy ạ. Đây là con bé tự mình yêu cầu nhảy lớn. Con và mẹ của cháu hỏi cháu có mệt không, có thể đuổi kịp không? Bác đoán thử xem cháu nó nói gì ạ?” Giang Trường Hải cố ý ngừng lại.“Nói sao?” Chú cả Giang và cô cả Giang hiếu kỳ truy hỏi.“Cháu nó nói, cháu đã tự học xong chương trình của lớp tám rồi. Cháu nó không muốn lãng phí thời gian nên trực tiếp nhảy sang lớp chín để có thể lên Trung học phổ thông sớm một năm. Ai, đứa con gái này của cháu là quá ưu tú, quá hiếu thắng.” Giang Trường Hải giấu châm chọc đi, khoe khoang nói.Ông cảm thấy con gái của mình lớn lên xinh đẹp, lại học tốt, ngoan ngoãn nghe lời. Những người nhà họ Tô này không có lý do gì không thích con gái ông.Quả nhiên, người nhà họ Tô nghe Giang Miên Miên ưu tú như vậy, không tiếc lời khen ngợi.“Đứa nhỏ Miên Miên này thật sự là quá xuất sắc, liên tục nhảy lớp. Vậy không phải lúc học đại học thì cháu nó chỉ mới có mười lăm mười sáu tuổi hay sao. Con bé có thể là sinh viên nhỏ tuổi nhất nha.” Bác cả Tô cười ha ha nói.“Còn không phải sao. Đứa nhỏ này còn nhỏ tuổi, nhưng giống như báo chí nói, tương lai rất khó nói.” Bác gái cả Tô cũng xúc động nói.Mọi người họ Tô khen Giang Miên Miên không dứt miệng. Tô Uyển Đình một lòng muốn so cao thấp với Tô Ngọc Uyển, cảm thấy phiền muộn trong lòng.Vì sao bà ta đã không sánh bằng Tô Ngọc Uyển, hai đứa con của bà ta cũng không bằng con của bà!Thật sự là làm người ta tức chết mà!Thấy con cái nhà mình được người quen khen ngợi, Giang Trường Hải và Tô Ngọc Uyển đều đặc biệt vui sướng.Giang Trường Hải ngẩng cao đầu ưỡn ngực, vẻ mặt đắc ý: "Bác cả, bác gái cả, anh cả, anh rể, mọi người nói rất đúng. Từ nhỏ con gái cháu đã thông minh, rất thích học tập, nhưng con bé cũng rất chịu khó. Từ nhỏ con bé đã biết làm việc nhà giúp đỡ gia đình, giống như vợ cháu vậy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận