Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 915 - Nghe thử ý kiến của thằng cả



Đại Nha vẫn luôn cúi đầu, ngồi trên ghế, hai tay nắm thật chặt vào nhau, người không biết chuyện dám chắc sẽ cho là cô bé đang thẹn thùng.Nhưng trên thực tế, cô bé đang lo lắng cho tương lai của mình, số phận của cô bé phụ thuộc vào kết quả của cuộc nói chuyện này.Tiếp tục đi học, hay lấy chồng sinh con.Giang Miên Miên nhìn dáng vẻ càng ngày càng hài lòng, cùng nụ cười càng ngày càng rõ ràng của hai ông bà già và chú ba thím ba, trong lòng vô cùng gấp gáp.Cô đột nhiên lóe lên ý tưởng, thừa dịp hai bên vẫn chưa có kết luận chính thức, chạy đến chính giữa hai ông bà già, nói: "Ông bà ơi, việc xem mắt của chị cả cha cháu còn chưa biết, chúng ta vẫn nên chờ lần sau cha cháu trở về rồi bàn bạc với cha cháu, rồi hẵng quyết định."Trong lòng hai ông bà già vốn đều đồng ý vụ hôn nhân này, bây giờ nghe Giang Miên Miên nói như vậy thì lập tức do dự.Miên Miên nói cũng đúng, Trường Hải trải qua mấy năm rèn luyện đã thành thục và chững chạc không ít.Việc của Đại Nha cũng không tính là việc nhỏ, hiện tại cả gia đình đều ở, chỉ mình ông vắng mặt, cứ quyết định như vậy quả thật có hơi vội vàng, đợi ông về rồi bàn bạc lại cũng được.Giang Đại Sơn suy nghĩ một chút, thương lượng với người nhà họ Đường: "Bí thư Đường, đứa nhỏ Đường Minh này mặt nào cũng tốt, chúng tôi rất vừa ý, nhưng đây dù sao cũng là chuyện lớn của Đại Nha, chờ chúng tôi bàn bạc lại với thằng cả rồi cho mọi người một câu trả lời chắc chắn, mọi người xem có được không?"Nghe vậy, hai vợ chồng chú ba không phản đối.Mặc dù Đại Nha là con gái họ, nhưng bọn họ cũng cảm thấy nên nghe ý kiến của anh cả, suy cho cùng, anh cả là người có kiến thức và năng lực nhất trong nhà."Dạ được chú Giang, cũng nên thế, vậy chúng tôi sẽ đợi tin tức tốt của mọi người." Bí thư Đường cười ha hả đáp.Ông ta biết thằng cả mà bọn họ nhắc đến chính là Giang Trường Hải đang làm công nhân trong thành phố nên không có gì bất mãn, việc hôn nhân của hai đứa bé đúng là chuyện lớn, nên hỏi một chút ý kiến của bác cả đứa bé.Sau khi người nhà họ Đường đi, Đại Nha và Nhị Nha thở phào một hơi, thật tốt quá, việc hôn nhân của các cô chưa được quyết định.Đại Nha và Nhị Nha rất hiểu bác cả của mình thương đứa con gái Miên Miên này bao nhiêu, nếu Miên Miên đã lựa chọn dọn ra ông thì cô chắc chắn có biện pháp thuyết phục bác cả nói chuyện giúp cô.Đến chiều, khi xuống đồng làm việc, Nhị Nha cố ý chạy đến trước mặt Đại Nha, vừa làm việc vừa khuyên nhủ: "Chị à, chị đừng lo lắng, Miên Miên đã nói như vậy thì nhất định là có biện pháp. Việc đi học của chúng ta chẳng phải cũng nhờ bác cả và Miên Miên nói chuyện giùm nên chúng ta mới được đi học hay sao.""Ừ Nhị Nha, chị biết, em không cần lo lắng cho chị, giờ Miên Miên giúp chị được như vậy, chị đã rất biết ơn em ấy rồi, mặc kệ cuối cùng chị sẽ tiếp tục đi học hay lấy chồng thì chị đều sẽ vĩnh viễn biết ơn em ấy đã giúp chị làm nhiều chuyện như vậy." Đại Nha cười nói."Chị à, em tin tưởng Miên Miên và bác cả, chị nhất định có thể tiếp tục đi học." Nhị Nha đặc biệt có lòng tin với Giang Miên Miên.Không biết có phải Giang Miên Miên và cha cô có thần giao cách cảm không, sáng nay cô vừa giật da hổ của cha để làm cờ lớn xong, buổi chiều cha mẹ cô liền đạp xe trở về.Giang Miên Miên vừa trở về từ Thủ đô mới được mấy ngày, còn chưa được yêu thương đủ đã bị dẫn đến thôn Thạch Kiều.Mấy ngày nay bọn họ không được thấy con gái, trong lòng cực kỳ nhớ, vừa vặn Tô Uyển Ngọc nghỉ làm, bọn họ nhân lúc buổi chiều mát mẻ đạp xe đạp đến gặp con gái.Lúc hai người về đến nhà, mấy đứa Chí Văn, Chí Võ, Lai Đệ và Nguyên Bân đang ở trong nhà chính, ngẩng đầu chăm chú xem TV.

Bạn cần đăng nhập để bình luận