Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 912 - Chị cả của cháu khác với cháu



“Bà nội, mười sáu tuổi cũng không lớn mà. Trong thị trấn cháu thấy nhiều cô gái hai mươi mấy tuổi vẫn chưa lập gia đình, cháu cảm thấy chị cả nên tập trung vào việc học, học hành đàng hoàng rồi thì sau này không thua kém gì con trai! Đến khi ấy nói không chừng còn có thể vào thành phố làm công nhân, ăn lương thực bao cấp, kiếm nhiều tiền về hiếu thảo mọi người.” Giang Miên Miên bắt đầu liệt kê những lợi ích của việc học.Bà cụ nghe xong lời nói của cô trong lòng có chút dao động.Đứa bé Miên Miên này tuy còn nhỏ nhưng có tầm nhìn xa rộng, nếu lỡ như con bé Đại Nha có thể như Miên Miên nói, sau này học hành đạt được thành tích, có thể trở thành người thành phố thì sao?Trở thành người thành phố được ăn lương thực bao cấp và kiếm nhiều tiền thì tốt hơn gả cho con trai nhà bí thư chi bộ nhiều.Đại Nha và Nhị Nha thấy bà cụ có chút do dự, phút chốc cảm thấy có hy vọng, quả nhiên lời nói của Miên Miên có tác dụng hơn bọn họ nhiều, bà nội họ nghe lọt tai hơn.Nhưng Chiêu Đệ lại rất không vui, Giang Miên Miên này rốt cuộc có ý định xấu gì vậy.Với trí nhớ nhìn qua là không quên của Giang Miên Miên lẽ nào lại không nhớ gia đình nhà bí thư chi bộ ở thôn bên cạnh sau này sẽ phát triển tốt thế nào sao?Không lẽ là cố ý muốn ngăn cản chị cả lập gia đình? Chỉ vì không muốn thấy chị em nhà cô ta có cuộc sống tốt sao? Thật là quá ác độc rồi.Hai vợ chồng lão nhị thấy bà cụ nửa ngày không lên tiếng, trong lòng có chút sốt ruột, hai người họ rất hài lòng với thằng bé mà bà mai Phùng nhắc đến.Họ sợ hai ông cụ bà cụ bị thuyết phục sẽ làm lỡ mất hôn nhân tốt của con gái họ.Giang Trường Hà hiếm khi chủ động đứng ra phản bác lại lời của Giang Miên Miên: “Miên Miên, cháu có ý tốt, cũng muốn tốt cho chị cả của cháu, điều này mọi người đều hiểu. Nhưng chị cả của cháu khác với cháu, nó không thông minh như cháu, với thành tích bây giờ của nó thì sau này cũng rất khó thi đậu cấp hai, hơn nữa chị cả của cháu bây giờ đã từng tuổi này có thể xem như không còn nhỏ trong thôn chúng ta, lỡ như thi không đậu vào cấp hai và còn lỡ mất cuộc hôn nhân tốt này thì quá uổng phí.”“Miên Miên, chú hai cháu nói đúng đấy, gia đình của thằng bé đến hỏi cưới Đại Nha điều kiện gia đình rất tốt, chị cả cháu gả sang đấy sau này nhất định có thể hưởng phúc, cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt, không phải tốt hơn đặt hết hy vọng vào học hành sao.” Triệu Tiểu Quyên và Giang Trường Hà đều đứng trên cùng một lập trường.Đại Nha thấy cha mẹ mình kiên quyết muốn mình kết hôn, lòng bỗng chốc nguội lạnh đi một nửa.Một mình Miên Miên thế cô sức yếu liệu có thể nào thuyết phục họ không?Nhị Nha cũng căng thẳng siết chặt hai tay, trong lòng không ngừng cầu mong Miên Miên có thể thuyết phục cha mẹ cô ta thay đổi ý định.“Chú hai, thím hai, thành tích học tập của chị cả cháu tuy không phải rất tốt nhưng chỉ cần chị ấy chịu cố gắng, năm nay học hành đàng hoàng thì kỳ thi cấp hai năm sau nhất định sẽ không thành vấn đề, hai người cho chị ấy thêm một cơ hội nữa đi, một năm cũng không mất mát gì.” Giang Miên Miên không từ bỏ tiếp tục khuyên.Đáng tiếc là, hai vợ chồng lão nhị thường ngày dễ nói chuyện nhưng bây giờ họ thấy rất hài lòng với gia đình mà bà mai Phùng mai mối, cảm thấy đấy là nơi gửi gắm tốt nhất của Đại Nha, những lời nói của Giang Miên Miên họ hoàn toàn không nghe lọt tai.“Miên Miên, cháu còn nhỏ không hiểu những chuyện này, cháu không biết là thời gian một năm đối với chị cả cháu mà nói quan trọng đến thế nào, con trai nhà bí thư chi bộ năm nay đã hai mươi rồi, đâu thể nào đợi chúng ta một năm được.” Triệu Tiểu Quyên vẫn kiên trì quan điểm của mình.Còn Trương Quế Hoa thực sự đã có chút dao động khi nghe những lời của Giang Miên Miên, nhưng chút dao động ấy còn không đủ để bà ta thay đổi suy nghĩ.Vậy nên quyết định: “Được rồi, lão nhị, vợ lão nhị, Miên Miên, chuyện này chúng ta tạm thời không bàn tới nữa. Bây giờ còn chưa gặp được người, còn quá sớm để nói những điều này, đợi ngày mai chúng ta gặp họ xong mới bàn tiếp vấn đề này cũng không muộn.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận