Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 649 - Đảm nhiệm thể diện



Đợi đến khi mua đồ xong về nhà, Tô Uyển Ngọc lập tức lấy áo sơ mi và quần dài mới mua ra mặc thử, vui vẻ thỏa mãn đi hai vòng trong nhà.“Anh Hải, con gái, thế nào? Em mặc bộ này có đẹp không?”“Đẹp, đẹp lắm. Vợ anh mặc gì cũng đẹp.” Giang Trường Hải liên tục gật đầu, ánh mắt chuyển động theo bước đi của vợ mình.“Đẹp lắm. Mẹ, mẹ mặc bộ này tỏ ra vô cùng giàu kinh nghiệm, vừa nhìn đã biết là cán bộ làm việc văn phòng.” Giang Miên Miên cũng liên tục khen.“Mẹ cũng cảm thấy như vậy. Vậy đến khi mẹ đi làm sẽ mặc bộ này, mẹ phải giặt qua bộ đồ này trước, phơi khô rồi mới mặc.” Tô Uyển Ngọc vừa nói vừa về phòng thay quần áo ra, muốn đi nhà tắm giặt.“Ai, vợ, đưa quần áo để anh giặt cho em. Chút chuyện nhỏ này đâu cần em phải tự ra tay, em cũng học cả một ngày rồi, mau nghỉ ngơi sớm một chút.” Giang Trường Hải hết sức ân cần chạy đến, cầm lấy quần áo.Tô Uyển Ngọc nhón chân hôn Giang Trường Hải một cái, cười híp mắt khen: “Ừ, anh Hải, anh thật tốt. Vậy bộ quần áo này giao cho anh nhé.”“Yên tâm đi, đảm bảo sẽ giặt sạch cho em.” Được vợ hôn một cái, Giang Trường Hải cực kỳ hăng hái đi vào nhà tắm giặt đồ.Trong lúc rảnh rỗi, Tô Uyển Ngọc lại cầm sách tiếng Đức lên đọc một lúc. Đợi sau khi Giang Trường Hải giặt quần áo xong quay lại, bà mới đi ngủ.Ba ngày này, Tô Uyển Ngọc vẫn luôn rất chăm chỉ đọc sách. Ba ngày sau, bà cố ý dậy sớm, lấy đồ trang điểm Giang Trường Hải lấy từ Hải Thành về cho bà để vẽ mày, tô son, tràn đầy tự tin đi xưởng hóa chất.Xưởng trưởng của xưởng thấy Tô Uyển Ngọc ăn mặc nghiêm túc như vậy, nụ cười trên mặt càng sáng lạn hơn. Trước đây ông ta quên dặn bà phải ăn mặc nghiêm chỉnh một chút, sau đó còn lo lắng về cách ăn mặc của bà. Không ngờ rằng ông ta lại lo lắng suông.Xưởng trưởng Từ thấy Tô Uyển Ngọc vừa xinh đẹp vừa phóng khoáng, làm việc cũng rất có chừng mực, ông ta lập tức hài lòng gật đầu.Ừ, không tệ, hôm nay bà chính là bộ mặt của xưởng hóa chất bọn họ.Cũng để bạn bè nước Đức nhìn xem nữ đồng chí nước Đại Hoa bọn họ không những tài hoa học thức mà còn xinh đẹp hào phóng.“Chào anh, xưởng trưởng Từ.” Tô Uyển Ngọc lễ phép qua đó chào hỏi.“À, chào Tiểu Tô. Đi thôi, chúng ta đi tiếp khách.” Xưởng trưởng Từ nói xong liền đi ra, Tô Uyển Ngọc đi theo sau ông ta.Đón khách hàng xong, Tô Uyển Ngọc dùng tiếng Đức hết sức hợp tiêu chuẩn giới thiệu với người Đức những người ở bên mình. Sau đó bà dựa theo lời giải thích của người Đức, phiên dịch lưu loát cho xưởng trưởng Từ.Qua một buổi sáng đàm phán, xưởng hóa chất và khách hàng người Đức đã ký hợp đồng rất thuận lợi, cuối cùng khách hàng người Đức còn khen trình độ tiếng Đức của Tô Uyển Ngọc.Tiễn người Đức đi xong, xưởng trưởng Từ thở phào nhẹ nhõm. Ông ta rất hài lòng với biểu hiện của Tô Uyển Ngọc ngày hôm nay. Đúng mực, tự nhiên hào phóng, nói chuyện rõ ràng lưu loát, là một nhân tài hiếm có.Ông tán dương nhìn Tô Uyển Ngọc: “Tiểu Tô, biểu hiện của cô hôm nay rất tốt. Đây là tiền lương hôm nay của cô, hai mươi đồng, hai tờ phiếu công nghiệp này là xưởng thưởng riêng cho cô. Sau này có cơ hội chúng ta sẽ lại hợp tác.”Tô Uyển Ngọc nhận lấy tiền và phiếu, sau đó cười dịu dàng đáp: “Xưởng trưởng Từ, thực ra tôi còn biết tiếng Anh, tiếng Pháp và tiếng Nga. Ba ngôn ngữ này cũng có cùng trình độ với tiếng Đức. Nếu như sau này ông có những khách hàng ở các quốc gia đó cũng có thể tìm đến tôi.”Người của xưởng hóa chất vừa nghe Tô Uyển Ngọc biết bốn loại ngoại ngữ, lập tức lộ vẻ kinh ngạc nhìn bà.Cái huyện nhỏ này của bọn họ đúng là ngọa hổ tàng long, bà là một người phụ nữ còn trẻ như vậy, vậy mà lại biết bốn loại ngôn ngữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận