Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 785 - Cùng nhau đón tết 2



Tô Uyển Ngọc bèn đem áo sơ mi và quần lót mà bà mới mua cho Giang Trường Hải mấy ngày trước, thêm cả áo khoác ngoài rồi quần bông, tất tần tật lấy ra một bộ để lên trên giường ở trong phòng khách của Phương Trí Viễn.Sau khi quét dọn phòng khách xong, Tô Uyển Ngọc ra ngoài nói: "Tôi thấy lần này cậu đến lại không mang theo hành lý gì, tôi lấy quần áo anh Hải mới mua chuẩn bị hết cho cậu một bộ, chiều cao của hai anh em không chênh lệch nhau là bao, so với anh ấy thì cậu gầy hơn chút. Mặc của anh ấy cũng vừa vặn, đều là mới mua hết đấy, tôi cũng giặt qua hết rồi, cậu cứ yên tâm mặc là được.""Cảm ơn chị dâu." Phương Trí Viễn không ngờ bà lại chu đáo đến vậy, vội vàng nói lời cảm ơn."Không phải khách sáo đâu, cậu thích ăn gì để lát chị làm bữa tối." Tô Uyển Ngọc mỉm cười hỏi."Tôi ăn gì cũng được chị, không kén chọn đâu.""Được, vậy chị cứ liệu mà làm vậy.""Trí Viễn, dạo gần đây chân cẳng thế nào rồi? Có còn đau không?" Giang Trường Hải quan tâm hỏi, ông biết chân của Phương Trí Viễn, cứ đến mùa đông là lại đau dữ dằn.Trước đây ông đã từng thấy chân của anh lên cơn đau qua, vào đông trời giá rét, anh đau đến mức cả ngoài tiết mồ hôi lạnh, nhưng vẫn một mực cắn chặt răng, không phát ra một tiếng kêu đau nào.Khiến cho người đàn ông như Giang Trường Hải nhìn cũng thấy đau lòng.Phương Trí Viễn trái lại rất bình tĩnh thản nhiên: "Tốt hơn nhiều rồi, sau lần đến thủ đô để trị liệu trước đó thì triệu chứng đã giảm đi rất nhiều rồi, mặc dù thi thoảng vẫn sẽ hơi đau nhưng mà với tôi mà nói thì đã không có gì đáng ngại rồi.""Được vậy thì tốt, anh nghe nói khí hậu ở bên Hương Thành cực kỳ ấm áp, còn không có cả mùa đông đấy, cậu đến đó điều dưỡng cho thật tốt. Mấy năm nay ở nông trường hại cơ thể, nhân lúc còn trẻ nhất định phải điều dưỡng lại cho đàng hoàng, tránh cho sau này già rồi lại chịu khổ đó." Giang Trường Hải dặn dò.Phương Trí Viễn cười gật đầu đáp lại: "Ừm, tôi biết rồi anh Hải. Đợi đến khi tôi đến Hương Thành rồi, cuộc sống ổn định sẽ gọi điện thoại cho mọi người, sau này mọi người rảnh thì cũng có thể qua bên đấy chơi."Giang Trường Hải và Phương Trí Viễn ngồi ở phòng khách nói chuyện nghiêm túc, Tô Uyển Ngọc ở trong nhà bếp chuẩn bị bữa tối, Úc Thừa và Giang Miên Miên phụ làm việc vặt vãnh.Cả nhà ai làm việc nấy, chẳng mấy chốc mà bọn họ đã làm ra được một bàn ăn lớn ngập tràn món ăn.Giang Trường Hải còn đặc biệt lấy rượu quý mà bản thân cất giấu ra để cùng với Phương Trí Viễn, hai người uống với nhau mấy ly.Đừng thấy Phương Trí Viễn nho nhã yếu ớt, đô rượu lại rất tốt, Giang Trường Hải đã uống say rồi, anh ngoài hơi đỏ mặt ra thì trông không khác gì người bình thường.Tô Uyển Ngọc nhìn thấy mắt Giang Trường Hải đã có hơi rời rạc bèn dịu dàng lên tiếng: "Anh Hải, để em dìu anh về phòng ngủ một lát nhé.""Được, Trí Viễn, tửu lượng của cậu tốt thật đấy, uống nhiều thế mà vẫn không hề hấn gì." Giang Trường Hải chính mình uống quá chén nhưng vẫn không quên khen ngợi người khác.Phương Trí Viễn hơi ái ngại, ngày đầu tiên mới đến nhà người ta đã chuốc say luôn cả người ta.Vất vả lắm mới dìu được Giang Trường Hải về phòng, Tô Uyển Ngọc trở lại, nhìn hai người nói: "Trí Viễn, Úc Thừa, hai cậu cháu cũng về phòng ngủ một giấc đi, từ nông trường qua đây, cũng mệt rồi đúng chứ.""Ừ chị dâu, vậy chúng tôi về phòng nghỉ ngơi chút trước đã nhé." Phương Trí Viễn cũng gật đầu về phòng mất.Úc Thừa thấy cậu của cậu đã về phòng rồi, cậu cũng nói một tiếng rồi về phòng.Sớm ngày hôm sau, ăn xong bữa sáng Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc lại đi làm.Trong nhà chỉ còn lại mấy người Phương Trí Viễn ở nhà, nếu như là trước đây Giang Miên Miên chỉ cần là cha mẹ vừa đi khỏi cô liền muốn vào không gian hệ thống để học tập về kỹ thuật năng lượng mặt trời.Nhưng mà hiện tại trong nhà có khách, mà cô với tư cách là chủ nhà, không thể chỉ lo việc của riêng mình.Cô lấy hết đồ ăn vặt và trái cây ở trong nhà ra đặt lên trên bàn trà, nhìn Phương Trí Viễn, cả khuôn mặt đầy ngoan ngoãn nói: "Cậu Phương ơi, cậu cứ xem chỗ này như nhà mình nhé, đừng khách sáo nha cậu."

Bạn cần đăng nhập để bình luận