Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 744 - Đã rất xa xỉ



"Chú ba, anh cả, anh hai." Giang Miên Miên đi từ trong nhà ra, chào hỏi mấy người."Úi, Miên Miên nhà chúng ta lại xinh hơn rồi." Giang Trường Đào nhìn Giang Miên Miên trắng trắng mềm mềm mặc váy nhỏ, mở miệng khen.Mặc dù ông ta có mang chút ý nịnh hót lấy lòng, nhưng cũng là lời nói thật.Cô cháu gái này giờ càng lớn càng xinh xắn, nhà họ Giang bọn họ thật là bay ra một con phượng hoàng vàng!Tô Uyển Ngọc nhìn sau lưng ba cha con đều bị mồ hôi thấm ướt, biết hiện tại bọn họ chắc chắn vừa nóng vừa khát, bà vội vàng vào phòng bếp cắt một quả dưa hấu ướp lạnh, bưng ra chia cho bọn họ: "Lại đây chú ba, Chí Văn Chí Võ, ăn chút dưa hấu lạnh giải khát.""Cảm ơn chị dâu." Giang Trường Đào đang cảm thấy cổ họng như bốc khói, bây giờ thấy miếng dưa hấu tươi ngon này liền cầm một miếng ăn."Cảm ơn bác gái cả ạ." Hai thằng nhóc Chí Văn Chí Võ nói xong cũng không khách sáo, bắt đầu ăn.Chờ ba cha con ăn xong dưa hấu, lấy lại sức, Tô Uyển Ngọc dẫn bọn họ đi, giới thiệu: "Chí Văn, Chí Võ, đây là phòng của hai cháu, chăn mền đệm giường bác đều mới giặt lại rồi.""Oa, cảm ơn bác gái ạ, căn phòng này tốt thật đấy." Hai anh em vào phòng xem một chút, vô cùng vui mừng nói.Mặc dù là phòng cho khách, nhưng đồ Tô Uyển Ngọc chuẩn bị đều rất tốt, rất đầy đủ, thậm chí còn có một cái bàn học và hai cái ghế, xem ra là cố ý chuẩn bị cho hai anh em.Giang Trường Đào xem xong căn phòng chuẩn bị cho hai đứa con trai, cũng rất cảm kích nói: "Anh cả, chị dâu cả, cảm ơn hai anh chị, sau này Chí Văn Chí Võ phải làm phiền anh chị rồi.""Không có việc gì, anh em trong nhà cả, khách sáo cái gì." Giang Trường Hải vỗ vai ông ta, giọng điệu hết sức rộng rãi và thân thiết."Được rồi Chí Văn Chí Võ, chốc nữa về rồi xem sau, bác cả dẫn mấy đứa đi ăn cơm." Giang Trường Hải nói với hai đứa nhóc đang hưng phấn trong phòng."Anh cả, chúng ta không ăn ở nhà à?" Giang Trường Đào nghe thấy sẽ đi ra ngoài ăn cơm thì nghi hoặc hỏi."Không ăn ở nhà, anh dẫn các em đến tiệm cơm Quốc Doanh ăn bữa ngon." Giang Trường Hải vô cùng phóng khoáng nói.Nhiều người muốn ăn cơm như vậy, vợ ông phải làm mất bao lâu chứ, trời nóng như thế, ông không nỡ làm vợ mình chịu tội trong phòng bếp.Giang Trường Đào vừa nghe thấy ra tiệm ăn thì không khống chế được mà nuốt một ngụm nước miếng, mặt đầy vui mừng lấy lòng: "Hì hì, anh cả, anh tốt thật đấy.""Ồ, quá tốt rồi, ra ngoài ăn tiệm, con thích ăn tiệm nhất." Chí Văn Chí Võ nghe nói bác cả sẽ dẫn bọn họ đến ăn cơm ở tiệm cơm Quốc Doanh thì vội vàng vui vẻ chạy đến, đùa quanh người Giang Trường Hải.Một đoàn người vào tiệm cơm Quốc Doanh, Giang Trường Hải vô cùng rộng rãi chọn bốn món ăn, trong đó có ba món thịt, một món chay.Tiệm cơm thời đại đó đặc biệt thiết thực, suất ăn đều rất lớn, sáu người bọn họ ăn bốn món đã rất xa xỉ.Ăn cơm xong, Giang Trường Hải đi thanh toán, Giang Trường Đào thấy ông thanh toán mấy đồng tiền và phiếu thì thầm hoảng sợ.Ông trời của tôi ơi, bữa cơm này cũng quá đắt đi!Nghĩ như vậy, ông ta cũng có phần ngại ngùng, dù sao vừa rồi ba cha con bọn họ ăn thịt nhiều nhất.Tất cả mọi người cùng nhau về nhà, lúc đi ngang qua Cung tiêu xã, ông ta vội vàng nói: "Anh cả, chị dâu, mọi người chờ em một lát, em đi vào mua chút đồ vật.""Ừ ừ, đi đi." Giang Trường Hải tưởng ông ta muốn mua đồ cho Chí Văn Chí Võ nên tùy ý khoát tay.Sau đó, chưa đến hai phút, Giang Trường Đào cầm nước ngọt và kem về."Anh cả, chị dâu, Miên Miên, lại đây uống nước giải khát." Giang Trường Đào cười ha hả chia đồ trong tay cho mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận