Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 826 - Các trường cấp ba lớn đến cướp người 1



Giang Trường Hải thấy tâm trạng con gái tốt thì nắm tay cô, vui mừng nói: "Được rồi con gái, chúng ta mau về nhà nói tin tức con thi được Trạng Nguyên thành phố cho mẹ đi, mẹ con chắc chắn đang ở nhà nóng lòng chờ đợi."Hai cha con nắm tay nhau về nhà, vừa khéo hôm nay Tô Uyển Ngọc được nghỉ ở nhà. Trông thấy hai cha con về, bà vội vàng tới hỏi: "Anh Hải, Miên Miên, sao rồi? Thi thế nào?"Giang Miên Miên thấy mẹ mình thì lập tức vui vẻ chạy tới, đột ngột nhào vào lòng, ôm eo mẹ mình, vô cùng tự hào nói: "Mẹ, mẹ, kỳ thi cấp ba vừa rồi con thi được hạng nhất toàn thành phố, là Trạng Nguyên thành phố, hiệu trưởng nói sẽ cho con học bổng ba trăm đồng, hiện tại có thể tùy ý chọn lựa trường học trong thành phố. Sao ạ? Mẹ, con gái mẹ không làm mẹ mất mặt chứ?""Hạng nhất? Trạng Nguyên thành phố?" Tô Uyển Ngọc nghe vậy, nhìn thoáng qua Giang Trường Hải mặt mũi đầy vui mừng đi theo phía sau, lại cúi đầu kéo Giang Miên Miên còn đang chôn đầu trong lòng mình xuống dưới."Con gái, thật hay giả? Con dĩ nhiên thi được hạng nhất?" Tô Uyển Ngọc nghe được tin tức tốt có sức bùng nổ này thì có vài phần không dám tin tưởng.Con gái bà năm nay mới bao lớn chứ? Kém hơn bọn nhỏ học lớp 8 kia mấy tuổi lận? Vậy mà cô lại có thể vượt qua nhiều người như vậy, thi hạng nhất?Chẳng lẽ cô thật sự là sao Văn Khúc đầu thai, đến nhà mình báo ơn?"Mẹ, đương nhiên là thật, thật đến không thể lại thật, thật hơn cả vàng thật." Giang Miên Miên gật gù đắc ý, cho mẹ mình ba tầng khẳng định."Trời ạ, con gái của mẹ ơi, phúc tinh nhỏ của mẹ ơi, con quả thật quá trâu bò, quá lợi hại." Tô Uyển Ngọc vừa thán phục vừa chìa tay xoa khuôn mặt beo béo của con gái nhỏ."Ấy mẹ, hỏng mặt con mất." Giang Miên Miên vội vàng giãy giụa, muốn trốn khỏi "bàn tay quỷ dữ" của mẹ cô.Tô Uyển Ngọc không màng đến sự vùng vẫy của con gái, bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hôn mấy cái thật kêu.Giang Trường Hải đứng ở một bên, mỉm cười nhìn hai mẹ con vui đùa ầm ĩ: "Mình à, sao hả? Anh đã nói rằng con gái anh là đứa bé giỏi nhất, thông minh nhất rồi mà.""Đúng, con gái mẹ là giỏi nhất, toàn thành phố có mười mấy hai mươi trường cấp hai, con gái mẹ vẫn có thể thi hạng nhất, con quả là lợi hại, con chính là kiêu ngạo của cả nhà chúng ta đấy." Tô Uyển Ngọc cũng kích động nói.Mấy người đang nói thì điện thoại trong phòng đổ chuông.Giang Miên Miên còn tưởng là Úc Thừa, cô tung tăng chạy vào trong phòng, nhấc điện thoại.Không chờ đầu bên kia nói lời nào, Giang Miên Miên đã gọi thẳng: "Alo, anh Úc..."Khiến Giang Miên Miên thất vọng chính là đây không phải cuộc gọi của Úc Thừa, mà là một giọng nói vừa lạ lẫm vừa khách sáo: "Xin chào, xin hỏi đây là nhà của Giang Miên Miên đúng không?""Vâng, ngài tìm ai ạ?" Giang Miên Miên lễ phép hỏi."Chào bạn, chúng ta tìm phụ huynh bạn Giang Miên Miên, xin hỏi họ có ở đây không?""À, có, ngài chờ chút."Giang Miên Miên nói xong thì che lại microphone, gọi Giang Trường Hải: "Cha mẹ, hai người mau đến đây, tìm phụ huynh của con này.""À, đến đây."Giang Trường Hải đi qua nhận điện thoại, cười toe toét hỏi: "Alo, xin chào, tôi là cha của Giang Miên Miên, có chuyện gì không?"Đối phương vừa khách sáo lại nhiệt tình đáp: "À, xin chào ngài, tôi là thầy chủ nhiệm của trường Trung học số 3 thành phố Dương. Đầu tiên, xin chúc mừng bạn học Giang Miên Miên thi được thành tích Trạng Nguyên thành phố, lần này gọi điện thoại đến, chúng tôi chân thành mời bạn học Giang Miên Miên đến trường học của chúng tôi học tập.""Trường Trung học số 3 thành phố?" Giang Trường Hải nghe vậy thì khá kinh ngạc, sao bọn họ biết số điện thoại nhà ông vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận