Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 334. Sô cô la nhân rượu

Giang Miên Miên giòn tan nói: "Không nhanh đâu mẹ, bây giờ con đã sắp học xong chương trình học của học kỳ một lớp năm, con cũng không muốn cứ phải ở tiểu học, lên cấp hai sớm một năm cũng có thể học thêm chút kiến thức."
"Nếu con đã tự quyết định, vậy thì cứ thi đi."
Tô Uyển Ngọc không phải kiểu phụ huynh gia trưởng độc tài, bà luôn rất tôn trọng lựa chọn của Giang Miên Miên, hơn nữa còn sẽ toàn lực ủng hộ.
Mà bà lại biết con gái của mình rất thông minh, ở phương diện học tập này, một chút liền hiểu rõ ràng, cũng không lo lắng cô sẽ thi không tốt.
Nhưng bọn họ không phải loại người chưa thành công đã ra ngoài khoác lác, vì không muốn mang đến quấy rầy cho con gái liền ăn ý đem chuyện này dằn xuống đáy lòng, ai cũng không nói cho hay.
Lại một tuần trôi qua, lúc đi Cung tiêu xã gọi điện thoại cho Úc Thừa, Giang Miên Miên kể chuyện này cho cậu.
"Anh Úc, năm nay em sẽ tham dự kỳ thi lên cấp, nếu như thuận lợi thì tháng chín em có thể vào học cấp hai."
Giang Miên Miên rất thích chia sẻ các loại chuyện lớn chuyện nhỏ phát sinh bên cạnh mình cùng với Úc Thừa.
"Thật sao? Giỏi vậy ư, Cừu Non, hay là em trực tiếp tới thủ đô học cấp hai đi, thầy cô ở thủ đô chắc chắn dạy tốt hơn so với thầy cô trong trấn, còn có khóa thể dục, khóa âm nhạc, khóa mỹ thuật, khóa đấu kiếm và khóa bơi lội cũng đều rất vui, sau này em có thể phát triển toàn diện hơn." Úc Thừa mang theo tư tâm đề nghị.
"Cha mẹ em đều ở đây, em đi thủ đô làm gì chứ." Giang Miên Miên cho là Úc Thừa chỉ thuận miệng nói thôi, cũng không coi đó là thật.
Úc Thừa cũng chỉ là hứng thú trong phút chốc nên hỏi một câu, bây giờ thấy cô không coi là thật, cậu cũng không nói thêm gì nữa.
"Cừu Non, nếu như em thi lên cấp có thể đạt ba hạng đầu, anh Úc sẽ thưởng cho em, em phải cố gắng học tập nha." Úc Thừa cổ vũ cô giống như dỗ một đứa trẻ con.
Cậu biết thực lực của Giang Miên Miên, lúc đầu cậu định nói đứng hạng đầu sẽ có thưởng nhưng lại sợ khiến cô bị áp lực quá lớn, liền chuyển lời nói thành trong top ba là sẽ có thưởng.
"Thật tốt quá, vậy anh Úc, anh cần phải phần thưởng chuẩn bị thật tốt cho em đó, em nhất định có thể thi đạt ba hạng đầu!" Giang Miên Miên tràn đầy tự tin mà nói, cô bây giờ sớm không phải là học tra của trước kia.
Úc Thừa cũng thích dáng vẻ thoải mái tự tin của cô, cười nhẹ nói: "Yên tâm đi, em sẽ không thất vọng đâu."
"Anh Úc, em nói cho anh biết một tin tức tốt, mấy hôm trước nhà em ở trong trấn mua nhà mới, bên trong cũng rộng, còn có một gian phòng biệt lập, nhà em sẽ giữ cho anh một phòng, chờ sau này anh đến thì có thể ở tại nhà em." Giang Miên Miên nói đến nhà mới, hết sức hưng phấn.
"Còn chừa lại gian phòng cho anh?"
Úc Thừa ngây ngẩn cả người, Cừu Non và chú Giang dì Uyển là từ trong lòng đem mình làm người thân sao?
Giang Miên Miên đương nhiên nói: "Đúng vậy ạ, nhà mới đẹp lắm, chờ anh đến đây, chắc chắn sẽ rất thích."
Nghe vậy, trên khuôn mặt tuấn tú không có biểu tình gì của Úc Thừa lộ ra ý cười mang theo ấm áp, khiến người bên cạnh đều trợn tròn mắt nhìn.
"Ừm, anh sẽ thích. Đúng rồi, Cừu Non, mấy ngày trước anh được bạn tặng cho mấy hộp sô cô la nhân rượu và một rương quả dứa, anh gửi qua bưu điện qua cho em, chắc là trong mấy hôm nay sẽ đến, em nhớ phải đi nhận."
"Cảm ơn anh Úc, em sẽ nhận ạ." Giang Miên Miên ngoan ngoãn mà nói.
Nói chuyện điện thoại cùng Úc Thừa xong, Giang Miên Miên cầm tay Giang Trường Hải, thoăn thoắt đi về phía trước.
"Cùng Úc Thừa gọi điện thoại liền vui vẻ như vậy?" Giang Trường Hải có chút ghen tị.
Giang Miên Miên gật đầu, cười đến khóe mắt cong cong: "Anh Úc nói nếu con thi tốt thì sẽ thưởng cho con."
Giang Trường Hải xoa đầu của Giang Miên Miên một chút, không cam lòng yếu thế nói: "Không cần con thi tốt, cha cũng tưởng thưởng cho con, nói đi, con muốn cái gì, bây giờ cha con mình đi mua luôn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận