Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 766 - Nhà máy điện mặt trời



Người phụ nữ đeo kính râm càng là nâng cao cằm, tự hào khoe khoang nói: "Mấy người có biết rằng, nước Mỹ người ta vừa xây xong một nhà máy điện mặt trời, biết cái gì gọi là nhà máy điện mặt trời không? Biết nhà máy điện mặt trời ghê gớm cỡ nào không? Toàn thế giới chỉ có hai quốc gia có nhà máy điện mặt trời, một quả pin Li-ion nho nhỏ của các người lấy gì so với người ta?"Cô ta nói như vậy, thật giống như không phải là người nước Hoa, mà là người nước Mỹ.Tư thái sính ngoại, thứ gì của nước Mỹ cũng tốt hơn nước Hoa của hai người họ khiến những người trong nước khác tại tiệm cơm rất phản cảm và tức giận.Tất cả mọi người đều nổi giận đùng đùng nhìn hai người, nhưng lại chẳng biết phải phản bác thế nào mới tốt.Bởi vì những gì bọn họ nói đều là sự thật.Hiện tại, nước Hoa vừa mới thành lập đất nước chưa bao lâu, đúng là mọi mặt đều lạc hậu hơn nước Mỹ, đây là sự thật bọn họ chẳng thể phản bác.Nhưng là một người nước Hoa, chưa nhắc đến việc cống hiến cho quốc gia, ngược lại còn đứng ở góc độ của nước Mỹ, chế nhạo, gièm pha, xem thường tổ quốc của mình như vậy, bọn họ thật sự không xứng đáng là người nước Hoa.Chung Nguyên và Điền Vi Vi nắm chặt tay, thân thể nho nhỏ tức giận đến phát run.Giang Miên Miên cũng nổi giận, cô vỗ bàn "đùng" một cái đứng lên, hùng hổ nhìn đôi nam nữ đeo kính râm, dùng giọng nói lanh lảnh vẫn còn hơi trẻ con của mình, vang dội và kiên định nói: "Nước Hoa chúng ta sẽ rất nhanh có thể sử dụng điện mặt trời!"Đôi nam nữ đeo kính râm nghe Giang Miên Miên nói như vậy thì như thể nghe được chuyện gì cực kỳ buồn cười, đưa tay chỉ trỏ cô, không khống chế được mà cười ầm lên."Ha ha, cô nhóc này, thật sự là lời gì cũng dám nói hả? Có biết tình hình quốc tế không? Biết cái gì là điện mặt trời không? Cái gì cũng không hiểu liền dám nói xằng nói bậy ở nơi này? Anh đây nên bội phục sự ngây thơ của mày? Hay là vô tri chứ?" Người đàn ông cười đến mức nghiêng ngả.Người phụ nữ thì khinh thường chế giễu: "Con ếch nhỏ ngồi đáy giếng như mày thật đúng là cái gì cũng dám nói, chị thấy mày hẳn đang lên cơn động kinh đi? Mày đến Viện Hàn lâm Khoa học hỏi thử xem, kỹ thuật điện mặt trời này bọn họ biết không? Bọn họ nắm giữ bao nhiêu? Thật sự là vô tri!"Lời này của Giang Miên Miên ngay cả những người khác đang ngồi đây cũng không tin, bởi vì hiện tại chênh lệch khoa học công nghệ giữa nước Hoa và nước Mỹ thật sự là quá lớn.Mặc dù họ có tự tin vào nước Hoa, nhưng không phải tự tin mù quáng, lời của cô nhóc này quá lớn mật, khiến cho họ cũng không dám mở miệng phụ họa."Mấy người mới vô tri, tôi nói chính là thật!" Giang Miên Miên trừng mắt, tức giận đến mức khuôn mặt nhỏ trắng nõn đỏ bừng lên.Quốc gia của cô dù hiện tại còn lạc hậu, nhưng sẽ phát triển đặc biệt nhanh, chỉ tốn mấy chục năm đã đuổi kịp, thậm chí vượt qua phần lớn quốc gia trên thế giới!Úc Thừa vẫn luôn hờ hững nhìn đôi nam nữ đeo kính, thấy Giang Miên Miên bị bọn họ chọc tức thành như vậy, cuối cùng mở miệng.Mặt anh không biểu cảm nhìn hai người đang cười càn rỡ, nói: "Hai người là người của nhà họ Tề đúng không? Tôi sẽ kể lại hoàn chỉnh những lời của mấy người cho ông cụ nhà mấy người nghe."Nhà họ Tề là gia tộc lớn của Dương Thành, đầu mùa xuân năm nay chuyển về từ nước Mỹ, vừa về nước liền quyên tặng cho quốc gia một khoản tiền và vật tư rất lớn.Trước đó Úc Thừa từng nghe ông Úc nhắc đến một câu nên ghi nhớ chuyện này.Đôi nam nữ đeo kính râm hiển nhiên không ngờ tại địa phương nhỏ như Dương Thành này lại có người nhận ra được bọn họ, trông thấy Úc Thừa khí chất phi phàm, thoạt nhịn cũng không phải là người bình thường, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.Lại nghĩ tới mấy "lời ngông cuồng" vừa mới nói, người đàn ông liền vội vàng nặn ra một nụ cười thân thiện: "Anh bạn nhỏ, còn chưa hỏi thăm anh bạn họ gì thế? Chúng ta đã gặp nhau ở đây tức là duyên phận, cho anh em chút mặt mũi, để anh mời em ăn bữa cơm."

Bạn cần đăng nhập để bình luận