Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1151 - Nên làm



Sau khi hai ông bà cụ nhà họ Giang quyết định đi thủ đô, người nhà họ Giang đều bận rộn khí thế ngất trời chuẩn bị quần áo đi đến thủ đô, mặc dù cách mấy tháng nữa mới đi thủ đô, nhưng bọn họ lại không nhịn được tâm trạng hưng phấn.Cũng không trách bọn họ lại kích động như vậy, trong nhà này, ngoài trừ Chí Văn Chí Võ từng đi Hương Thành ra, những người lớn khác cũng chưa bao giờ rời khỏi Dương thị.Bây giờ có thể mượn ánh sáng của Miên Miên, đi thủ đô nhìn thế giới bên ngoài, sao bọn họ có thể không hưng phấn cho được?Đây chính là thủ đô đó, là nơi ở của Chủ tịch, có thể đi một chuyến đến thủ đô, chờ sau khi bọn họ trở về, vậy khẳng định kiến thức cũng sẽ khác đi, đến lúc đó có thể lấy chuyện này khoe khoang với người trong thôn.Đặc biệt là hai vợ chồng phòng ba, sau khi biết chuyện này, lúc bọn họ bán đồ trong siêu thị, nếu người nào đến mua, cũng phải khoe khoang một lát.Vì vậy không đến hai ngày, một nửa người trong huyện đều biết cả nhà họ Giang bọn họ muốn đi thủ đô chúc mừng sinh nhật Giang Miên Miên.Vào ngày thứ ba Giang Miên Miên nghỉ hè, rốt cuộc người nhà họ Giang cũng ngồi lên xe lửa, mang theo túi lớn túi nhỏ, đến thủ đô.Một nhà ba người Giang Miên Miên đã sớm chờ ở bên ngoài, Úc Thừa biết người nhà họ Giang muốn đến, cố ý gọi mấy anh em tốt của mình, lái xe trong nhà, tới đón người.Mắt Giang Trường Hải rất tốt, cách rất xa đã thấy người đám người nhà mình."Cha mẹ, lão nhị, lão tam, bên này." Giang Trường Hải nhón chân vẫy tay với người nhà.Ông vốn đã cao, nhón chân lên nữa, lập tức cao hơn trong đám người, hơn nữa bộ dạng và khí chất của mấy người Úc Thừa và Giang Miên Miên cũng hết sức nổi bậc.Người nhà họ Giang vừa ra nhìn thấy bọn họ, cũng vui vẻ đi tới."Ông nội bà nội, ngồi xe lửa lâu như vậy, có mệt không ạ? Bà nội, cháu giúp bà cầm túi này." Giang Miên Miên chạy đến bên cạnh hai ông bà cụ, vừa quan tâm hỏi thăm vừa muốn vươn tay giúp bà nội cầm đồ."Không sao, Miên Miên, bà nội không mệt, bà đến thủ đô gặp cháu gái của bà, ngồi lâu hơn nữa cũng không mệt, túi này để cho cha cháu cầm đi." Trương Quế Hoa vừa nói, vừa đưa túi trong tay cho Giang Trường Hải.Giang Đại Sơn đứng ở một bên khác của Giang Miên Miên, cũng yêu thương nhìn thiên tài nhỏ của bọn họ."Ông nội Giang, bà nội Giang, xe của chúng ta ở bên kia." Úc Thừa đi đến bên cạnh Trương Quế Hoa, chỉ đường cho bọn họ."Ông nội bà nội, anh Úc biết mọi người muốn đến, cố ý tìm mấy người bạn tốt lái xe đến đón mọi người đấy ạ." Giang Miên Miên thấy có cơ hội liền giúp nói tốt cho Úc Thừa.Trương Quế Hoa vừa nghe như vậy, từ ái nhìn Úc Thừa đứng bên cạnh, cảm kích nói: "Tiểu Thừa, thật cảm ơn cháu, cũng cảm ơn những người bạn này của cháu.""Bà nội Giang, bà khách sáo rồi, đây đều là chuyện tiểu bối như bọn cháu phải làm." Úc Thừa khách khí nói.Úc Thừa biết người nhà họ Giang nhiều người, lần này bọn họ lái đến bốn chiếc xe, mỗi xe đều ngồi chật cả.Đến tứ hợp viên, Giang Trường Hải cười ha hả, ôm vai Úc Thừa nói: "Nhóc Úc, lần này cực khổ cho các cháu rồi, đi, chúng ta vào nhà nghỉ một lát, chút nữa sẽ ăn cơm trưa.""Chú Giang, không được, một lát nữa mấy người bọn cháu còn phải đi qua nhà ông nội Lý tham gia tiệc sinh nhật, cũng không vào nhà đâu ạ." Úc Thừa giải thích.Giang Trường Hải nghe vậy, giơ tay nhìn đồng hồ đeo tay: "Phải tham gia tiệc sinh nhật sao, vậy cũng không còn sớm nữa, được, mấy đứa đi đi, chờ đến lúc Miên Miên làm lễ trưởng thành, đến sớm một chút nhé.""Chú Giang, chú cứ yên tâm, đến lúc đó bọn cháu nhất định sẽ đến thật sớm." Trình An đồng ý ngay lập tức.Tiễn mấy đứa bé này đi, Giang Trường Hải mới dẫn người nhà họ Giang vào tứ hợp viện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận