Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 620 - Bánh kem 1



Giang Miên Miên vẫn đến trường đi học bình thường, trước kỳ thi giữa kỳ đã học xong sách giáo khoa lớp bảy học kỳ một.Tiếp thu được thêm rất nhiều kiến thức, từ một suy ra ba, tự suy luận, tiết kiệm được rất nhiều thời gian của cô.Sau khi vượt qua kỳ thi để lấy được điểm trí lực, cô cũng đã tăng trị số khả năng lên một tầm cao thống nhất.Chẳng qua khi làm bài trong hệ thống, phần tiếng Trung bị trừ đi 3 điểm, phần vật lý có một câu hỏi trắc nghiệm cũng làm không ra, vì vậy trừ thêm 3 điểm nữa, sau cùng tất cả trị số đều cân bằng, điểm trí lực còn 1.Trí nhớ (200): 147.Năng lực quan sát (200): 147.Lực chú ý (200): 147.Tư duy (200): 147.Sức tưởng tượng (200): 147.Chỉ số trí tuệ trung bình: 147 (Thiên tài hoặc cận thiên tài 140-150).Điểm trí tuệ còn lại: 17.Nhưng cô cũng không vì vậy mà trở nên tự đắc hay thả lỏng cảnh giác, vì đang ngồi cạnh cô là học bá Chung Nguyên, một người học đến quên ăn quên ngủ hòng để đánh bại cô trong kỳ thi giữa kỳ.Cô Khâu biết mấy em học sinh đua nhau tranh tài liền viết đơn xin hiệu trưởng, mỗi lần thi giữa kỳ và cuối kỳ thì tăng thêm một câu hỏi ở mặt sau để những học sinh giỏi có thêm cơ hội thử sức.Vì vậy bài thi giữa kỳ không khiến Chung Nguyên thất vọng, nhưng kết quả giữa kỳ lại khiến cậu ta thất vọng.Kết quả giữa kỳ đã được công bố, Giang Miên Miên vẫn đứng hạng nhất, cậu ta và Điền Vi Vi xếp hạng hai và ba.Nhưng hai đứa trẻ ấy không yếu ớt như vậy, một chút trở ngại này cũng không thể làm suy sụp hay cản bước hai người bọn họ.Mặc dù lần này vẫn không thắng nổi Giang Miên Miên nhưng càng bị ép thì sức vùng dậy càng mạnh, có động lực hơn, dự định nửa học kỳ còn lại sẽ tiếp tục nỗ lực, tranh thủ kỳ thi cuối kỳ để vượt qua cô.Thi giữa kỳ xong, còn đúng mấy ngày nữa là đến sinh nhật Giang Miên Miên.Lúc ăn cơm tối, Giang Trường Hải cười hỏi: Con gái, sắp đến sinh nhật con rồi, năm nay con muốn quà gì nào?”Giang Miên Miên nghe vậy nhướn mày, nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu rồi lắc đầu: “Cha, con cũng không thiếu gì nên không cần mua.”“Vậy làm sao mà được, đây đã là sinh nhật lần thứ mười rồi sao lại không mua quà được, nếu con không muốn thì để cha tự mua..” Giang Trường Hải nói một cách đầy cưng chiều.“Dạ, cứ tùy cha quyết định.”Giang Miên Miên nghĩ đến sinh nhật của mình, đột nhiên nghĩ muốn ăn bánh kem ở kiếp trước, đã nhiều năm rồi cô chưa được ăn bánh kem.Dù sao ở cái niên đại này có thể ăn no thì đã là tốt lắm rồi, làm gì mà có bánh kem xa xỉ như vậy.Nhưng cô có thể tự làm một cái.Kiếp trước cô cũng xem qua không ít video làm đồ ăn, làm bánh sinh nhật cũng không phải là khó.Giang Miên Miên nghĩ ra được ý tưởng, đợi đến tối tan học về liền tiến vào hệ thống, nói hệ thống tìm cho mình một ít tài liệu liên quan.Thấy cách làm cũng đơn giản, vật liệu cũng dễ mua nên cô đã làm một chiếc máy trộn đơn giản, giúp cô đỡ phải dùng tay khuấy.Làm máy trộn xong, hôm sau lúc tan học về, Giang Miên Miên ném cặp sách lên ghế sô pha, ôm lấy Tô Uyển Ngọc, kêu bà phải cùng mình đến cung tiêu xã mua sữa bò, đường trắng và một ít trái cây.“Con gái, con muốn mua những thứ này làm gì?” Tô Uyển Ngọc cầm đồ, nghi ngờ hỏi.Tuy nhiên, nhìn thấy lòng trắng trứng đã đánh tan thành bọt, bà hoài nghi hỏi: “Con gái, con học cái này từ ai? Lòng trắng trứng đánh tan như vậy rồi còn có thể ăn được không?”“Có thể mà mẹ!”Giang Miên Miên thề son sắt: “Mẹ, mẹ cứ chờ xem, chờ con làm xong nhất định sẽ làm mẹ ngạc nhiên, mẹ, trước tiên mẹ giúp con gọt trái cây đã nhé.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận