Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 272. Cùng lớp với chị ba

Tuy nhiên học lâu vậy mà cô lại không thấy chút uể oải nào.
Bởi vì không gian hệ thống có thể chứa và nuôi dưỡng tinh thần thể, cho dù cô học ở trong đó bao lâu cũng sẽ không thấy mệt mỏi, cơ thể ở bên ngoài cũng sẽ rơi vào trong trạng thái ngủ say.
Thôi, vì sớm ngày có thể làm ra vật dẫn, học thêm một chút thì học thêm một chút thôi.
Cũng trễ vậy rồi, vẫn nên mau đi ngủ thôi.
Sáng hôm sau lúc ăn cơm, Trương Quế Hoa đưa tiền ngày hôm qua đã chuẩn bị cho Giang Trường Hà.
“Thằng hai, tiền này là tiền học phí cho Chiêu Đệ, còn dư lại thì mua giấy bút.”
“Cảm ơn mẹ.” Giang Trường Hà vui mừng mà nhận tiền, trong lòng cực kỳ cảm động.
Trước kia ông đã hiểu lầm cha mẹ của ông rồi, cha mẹ ông vẫn rất công bằng với ba anh em bọn học phí của Chiêu Đệ không cần ông mở miệng xin thì cha mẹ ông đã cho bọn họ rồi.
Triệu Tiểu Quyên cũng rất vui mừng, lo lắng trong lòng cả một đêm cuối cùng cũng có thể thành sự thật rồi.
Chỉ có Chiêu Đệ nhìn một đồng hai trong tay cha cô ta thì trong lòng cực kỳ không vừa lòng, cùng là cháu gái mà đãi ngộ của cô ta với Tam Nha khác nhau quá lớn.
Trừ đi một đồng đóng tiền học phí, còn dư lại hai hào cũng chỉ đủ mua mỗi bút chì và sách bài tập, ngay cả đồ bọc sách và hộp văn phòng phẩm cũng không mua được.
Mặc dù trong lòng không vừa ý, nhưng mà Chiêu Đệ vẫn ngoan ngoãn nói cảm ơn: “Cảm ơn ông bà, cháu chắc chắn sẽ học tập thật giỏi, sau này kiếm tiền hiếu thuận ông bà ạ.”
Trương Quế Hoa nghe thấy lời này thì không vui vẻ bao nhiêu, bà ta xót tiền của mình.
Sau này Chiêu Đệ có thể kiếm tiền không thì chưa biết, nhưng mà bây giờ đã lấy đi thật sự nhiều tiền rồi.
Không giống Tam Nha, chẳng những không cần đóng tiền học phí mà còn có thể lấy tiền thưởng của trường học.
Nghĩ tới đây, bà cụ đột nhiên có ý định: “Chiêu Đệ à, nếu cháu thông minh như Tam Nha vậy thì con trực tiếp học lớp bốn giống chị ba cháu đi.”
Bà cụ nghĩ rất đẹp, nếu Chiêu Đệ có thể trực tiếp lên lớp bốn thì bà ta lại có thể nở mày nở mặt trong thôn lần nữa.
Nhà có hai vị thần đồng, đây quả thật là chuyện mừng làm rạng danh tổ tông mà, đủ cho bà ta khoe khoang cả một năm.
Chiêu Đệ ngẩn người, còn chưa kịp nói chuyện, Nhị Nha đã vội vàng giành nói trước: “Bà ơi, Chiêu Đệ không có thông minh như Tam Nha, trực tiếp lên lớp bốn chắc chắn không được. Hơn nữa hồi trước là Tam Nha đã được chị Ái Bảo dạy trước suốt hai tháng, mới lên thẳng được lớp bốn, lúc này Chiêu Đệ mới theo con học được mấy ngày thôi ạ.”
Cô bé đoán được bà nội sẽ nói như vậy, cho nên cô bé đã chuẩn bị lời giải thích xong rồi.
Bà cụ vừa nghe, thấy cô bé nói cũng đúng.
“Vậy thì không được thì lên thẳng lớp ba, hoặc là lớp hai cũng được.”
Trương Quế Hoa lui một bước, nghĩ có thể tiết kiệm một năm thì cũng là tiết kiệm.
Chiêu Đệ lại nói: “Con thử một chút, xem có thể học xong lớp ba trước khi khai giảng không, con rất muốn học cùng một lớp với chị ba đó ạ.”
Chuyện một con nhóc như Tam Nha có thể làm được thì một người lớn sống nhiều hơn cô hai mươi năm như cô ta chắc chắn cũng có thể làm được!
Nhị Nha nhíu mày, cô bé cảm thấy đây là chuyện không thể nào, nhưng mà cũng không có cản lại, nghĩ đến lúc đó nếu cô ta không học được thì cô ta sẽ tự biết.
Tô Uyển Ngọc khẽ cau mày lại, sao Chiêu Đệ này cứ nhớ đến Miên Miên nhà bà vậy?
Nếu bây giờ mấy cô học chung một lớn, dù cho một thời gian nữa gia đình bà có dời lên trong trấn thì chẳng phải ban ngày khi đi học con gái bà còn phải ở chung một chỗ với cô ta à?
Bà không yên tâm được.
Nhưng Giang Miên Miên thì không quan tâm, bây giờ tất cả tâm trí cô đều tập trung vào việc học, từ khi quyết tâm phải làm một trùm học, hệ thống liền lập ra một loạt kế hoạch học tập cho cô.
Giang Miên Miên với mục tiêu học tập to lớn ăn xong cơm nước thì lập tức về nằm trên giường đất, bề ngoài là ngủ nhưng thực tế cô đang vào trong không gian học tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận