Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 682 - Khu trung tâm thương mại sau này của thủ đô



Giang Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ vâng, cảm ơn chú Trương Lực.”“Là bọn chú cảm ơn cháu mới đúng.” Trương Lực bắt tay Giang Miên Miên và cúi chào ông Úc rồi mới rời khỏi.Đợi sau khi họ đi hết, ông Úc ngồi trên ghế sofa nhìn Giang Miên Miên, ánh mắt đầy hiền từ nói: “Miên Miên à, lần này đến đây thì ở lại thủ đô chơi thêm vài ngày, đừng vội về, cứ xem đây như nhà của mình.”“Dạ, ông Úc, cháu nhất định sẽ thế.” Giang Miên Miên tươi cười gật đầu đáp.Đến tối dì Tôn cố tình làm cả bàn thức ăn, ba ông cháu quây quần ấm cúng cùng ăn cơm .Sáng sớm hôm sau, Giang Miên Miên vừa ăn xong bữa sáng thì Đường Lâm và Trình An bọn họ đã đến.“Anh Đường Lâm, anh Trình An, anh Hứa Thành, chào buổi sáng.” Giang Miên Miên chào hỏi từng người.“Ừ, chào buổi sáng Miên Miên, em ngủ có ngon không?” Đường Lâm cười hehe hỏi.“Ngủ rất là ngon luôn.” Giang Miên Miên tinh thần sảng khoái vươn vai.Đường Lâm: “Ngủ ngon là tốt. Đi nào, thay quần áo đi, anh Đường Lâm dẫn em đến cửa hàng dạo.”“Dạ được, anh Đường Lâm, mọi người đợi em một chút, em đi thay quần áo.”Giang Miên Miên nói dứt lời liền ton ton chạy lên lầu hai, thay bộ quần áo đẹp thích hợp ra ngoài.Hôm nay vẫn là Hứa Thành lái xe, cả bọn chạy thẳng đến con đường sầm uất nhất thủ đô.Đợi sau khi đến cửa hàng bánh kem, Giang Miên Miên bước xuống xe, cô nhìn con đường này, ngạc nhiên nói: “Wow, anh Đường Lâm, vị trí cửa tiệm này rất tốt nha, người qua lại xung quanh đây cũng nhiều, sau này mở tiệm rồi nhất định làm ăn không tệ.”Địa điểm của cửa hàng bánh kem là khu trung tâm thương mại sau này của thủ đô.Giang Miên Miên trước kia từng đến đây mua đồ, khi đó các cửa hàng quanh đây đều là cửa hàng xa xỉ, các cửa tiệm ở đây có thể nói là tất đất tất vàng.“Đây là cửa hàng của nhà anh, anh thấy khu vực này không tệ nên lấy để mở cửa hàng bánh kem.” Đường Lâm cười giải thích.Giang Miên Miên nghe thấy thế liền quay đầu nhìn Đường Lâm, khẽ nuốt nước bọt, không hổ danh là con cái gia đình quan lớn ở thủ đô, nơi như thế này cũng có sản nghiệp, thật là khâm phục.Đường Lâm thấy ánh mắt Giang Miên Miên nhìn mình có chút lạ, cậu ta liền xoa xoa đầu cô, cười và nói: “Đừng đứng ngây ra đó nữa, vào đi.”“Dạ vâng.” Giang Miên Miên vội vàng đi theo vào trong.Vào trong cửa hàng, hai thiếu niên khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi đang dọn dẹp trong tiệm liền nhiệt tình đến chào hỏi: “Ông chủ, mọi người đến rồi à.”“Ừ, Triệu Vũ, Hàn Kính, đây là bà chủ còn lại của cửa hàng chúng ta mà tôi đã nói với hai người trước đó, Giang Miên Miên, chuẩn bị một chút xíu đi, để em ấy dạy hai người làm bánh kem.” Đường Lâm giới thiệu với hai người họ.“Chào bà chủ nhỏ.” Tuy hai người họ ngạc nhiên Giang Miên Miên nhỏ tuổi như vậy, nhưng cũng rất tôn trọng chào hỏi cô.“Ưm, chào hai người.” Giang Miên Miên có chút không quen với cách gọi ‘bà chủ nhỏ’ này, cô mỉm cười gật đầu với họ.“Miên Miên, em thấy cửa hàng trang trí thế nào? Có ý kiến gì thì cứ nói.” Đường Lâm hỏi.Giang Miên Miên quan sát kĩ cách trang trí trong tiệm, phát hiện Đường Lâm trang trí theo phong cách tinh tế tao nhã.Ngay khi bước vào cửa hàng sẽ thấy ngay quầy trưng bày dài, để đảm bảo an toàn cho bánh kem, phía trên quầy trưng bày được bao bọc bằng kính, như vậy khách hàng vừa có thể nhìn thấy bánh kem lại vừa có thể bảo đảm an toàn vệ sinh.Hơn nữa vị trí của cửa tiệm tốt, hướng cũng tốt.Khi ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào, bên trong cửa hàng sáng trưng, đồ dùng trong đây cũng rất trang nhã, dưới ánh nắng tổng thể trông vô cùng sang trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận