Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 886 - Hôm nay đặc biệt nhiệt tình



"Được." Vừa nhìn một cái, Giang Miên Miên liền hiểu được suy tính nhỏ trong lòng cậu, đương nhiên cô sẽ không ngăn cản.Lý Lan thì lại hỏi vấn đề khi làm bài tập hè, lúc thấy sắp đến thời gian ăn cơm, mới cầm mũ và bài tập về nhà.Đợi đến sau khi cô bé đi, Giang Miên Miên ngồi ở trên ghế salon, đang định gọi điện thoại cho Úc Thừa, chưa cả kịp nhấc máy thì điện thoại đã vang lên.Cô vội vàng nhận điện thoại: "Dạ, xin chào, nhà Giang Trường Hải đang nghe.""Nhấc điện thoại nhanh nhỉ." Giọng nói ôn hòa ấm áp của Úc Thừa truyền tới từ đầu kia điện thoại."Hehee, anh Úc, nhấc nhanh là bởi vì em vừa định gọi điện thoại cho anh, thì anh liền gọi đến, đây thật đúng là trùng hợp." Giang Miên Miên giòn tan mà nói.Úc Thừa: "Đúng là vừa vặn khéo, anh đoán lúc này, hẳn là em cũng phải về nhà chốc lát rồi, thế nào? Trong nhà mát hơn so với thủ đô chứ?"Giang Miên Miên: "Đúng vậy nha, anh Úc, quả nhiên là em vẫn quen thuộc nhiệt độ nhà chúng ta bên này, Chẳng qua là có nón mặt trời, mùa hè thủ đô cũng vẫn có thể nhịn được.""Nhắc đến nón mặt trời, Đường Lâm và Trình An bọn họ còn nhờ anh cám ơn em đó, lúc bọn họ ra ngoài trông tiệm ở Hải Thành và Thâm Thành, may mắn mà có mũ em phát minh, bên kia còn nóng hơn so thủ đô cơ." Úc Thừa nhớ tới Trình An bọn họ phàn nàn, kể lại cho Giang Miên Miên.Giang Miên Miên biểu thị cực kì đồng tình đối với chuyện này: "Thật sự là vất vả cho bọn họ."Trong thời tiết nóng bức như thế này, phải ra ngoài trông tiệm, trù bị các loại hạng mục công việc của tiệm bánh gato, đúng là rất vất vả."Không có việc gì, bọn họ da dày thịt béo, chịu chút khổ cực cũng không sao, Cừu Non, ngày mai anh liền phải bắt đầu tiến hành huấn luyện khép kín, nếu em có chuyện gì cần tìm anh, liền gửi tin tức cho anh qua tin nhắn, anh thấy được, sẽ tìm cơ hội trả lời em." Úc Thừa dặn dò."Dạ, em biết rồi ạ, anh Úc, anh cứ yên tâm huấn luyện đi." Giang Miên Miên đáp ứng nói.Hai người trò chuyện một lúc lâu mới lưu luyến không rời cúp điện thoại.Tô Uyển Ngọc và Giang Trường Hải tưới nước cho rau trong vườn xong, trở về phòng thấy thời gian không còn sớm, liền thu dọn một chút, người một nhà chuẩn bị đi tiệm cơm Quốc Doanh để ăn cơm.Bọn họ vừa ra khỏi nhà, liền thấy thím Lý và mẹ của Vương Lợi đang nói chuyện phiếm cùng mấy người hàng xóm ở trong ngõ hẻm.Bọn họ thấy được Giang Miên Miên, đều tới chào hỏi dị thường nhiệt tình."Miên Miên đi thủ đô về rồi à? Đi chơi thế nào? Có vui không?" Mẹ của Vương Lợi vẻ mặt tươi cười quan tâm, hỏi."Dạ, thím Vương, cháu đi chơi vui lắm, thủ đô ngoại trừ nắng nóng hơn so với chúng ta bên này là không tốt lắm, còn lại đều rất tốt." Giang Miên Miên cười ha hả nói."Vậy là tốt rồi, cháu-đứa nhỏ này về sau phải đi vào thành phố đọc sách, không gặp cháu được nữa, chúng ta đều sẽ nhớ cháu lắm." Thím Lý lôi kéo tay của Giang Miên Miên, vẻ mặt tràn đầy không nỡ."Không có chuyện gì đâu ạ, thím Lý, chờ sau này lúc nào được nghỉ, cháu có cơ hội sẽ cùng cha ta mẹ lại về thăm mọi người." Giang Miên Miên dẻo miệng dỗ dành nói."Vậy thì tốt, cháu đừng quên những này hàng xóm cũ như chúng ta là tốt rồi." Thím Lý nghe vậy, vui vẻ nói.Cùng các nhóm mấy nhà hàng xóm nói một lúc, bọn họ mới tách ra đi đến hướng tiệm cơm Quốc Doanh.Ra hẻm, Giang Miên Miên dắt tay mẹ của cô, nhỏ giọng nói: "Mẹ, sao con cứ cảm giác thím Vương và bà Lý hôm nay đối với con đặc biệt nhiệt tình?"Tô Uyển Ngọc liền hơi có chút mà đắc ý nhếch mày nói: "Con gái, cảm giác sai của con không sai đâu, bọn họ chính là đặc biệt nhiệt tình đối với con đó! Con hướng dẫn để thành tích học tập của hai đứa nhỏ nhà các thím thẳng tắp nâng lên cao, bây giờ các thím ấy quả thực là hận không thể cúng bái con. Trong nửa tháng con không ở nhà này, mỗi lần mẹ ra ngoài, các thím ấy đều muốn hỏi lúc nào con có thể trở về."

Bạn cần đăng nhập để bình luận