Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 884 - Dùng bay vọt để hình dung



Việc sẽ lên bảng vàng danh dự này, Giang Miên Miên đã sớm biết.Bởi vì trước khi thi, hiệu trưởng cũng đã nói việc này, trước mấy ngày cô đi thủ đô, thầy Sở còn tìm cô để ảnh chụp.Lúc ấy cô tưởng là nhanh nhất cũng phải đến lúc bắt đầu học kỳ mới, cô mới có thể lên bảng cơ, không nghĩ đến mới thế mà trường học đã dán lên rồi, đây đúng là hiệu suất cao mà.Chẳng qua là cũng có thể hiểu được, dù sao thì nhiều năm như vậy cả thị trấn bọn họ thật vất vả mới có một Trạng Nguyên như cô thế này, trong khoảng thời gian này hiệu trưởng vui vẻ đến ức nếp nhăn trên mặt cũng mờ đi mấy đường.Có học sinh tiền đồ như thế, vì tỷ lệ tuyển sinh năm sau, đương nhiên ông phải tuyên truyền thật tốt rồi.Còn không phải sao, vừa thi cấp ba xong chưa được mấy ngày, ảnh chụp của Giang Miên Miên đã xuất trên bảng vàng danh dự bây giờ, mà bên cạnh ảnh chụp của cô, còn có mấy dòng chữ nhỏ, chính là ghi chép một đường nhảy lớp của cô."Thật sao? Em vừa nghỉ liền đi thủ đô, chuyện này đúng là không biết." Giang Miên Miên không nghĩ tới trường học có hiệu suất như thế."Đúng rồi, Miên Miên, chị còn chưa cảm ơn em đâu, may mắn trong khoảng thời gian này có em hướng dẫn cho chị, để cho thành tích của chị học kỳ này tiến bộ rất nhanh, đến ngay cả chủ nhiệm lớp các chị cũng khen chị nhiều lần cơ." Nhắc đến được thầy khen, trên mặt Lý Lan tràn ra nụ cười xán lạn."Chị Lan Lan, chị không cần cám ơn em, em cũng không giúp được gì nhiều, chị học tập tiến bộ, chủ yếu vẫn là chính chị thông minh, lại cố gắng, cũng rất có năng khiếu, rất nhiều đề em chỉ nói một lần, chị đã làm được, cho nên nếu chị muốn cảm ơn thì phải cảm ơn chính chị mới đúng." Giang Miên Miên cổ vũ mà nói.Thành tích học tập của Lý Lan trước kia vẫn luôn quanh quẩn ở mức khá, thật ra cô vẫn luôn rất cố gắng học tập, nhưng mà thành tích chính là không vượt lên được, cô vẫn luôn cho rằng do bản thân cô quá ngu ngốc mới có thể như vậy.Đặc biệt là có tiểu thần đồng Giang Miên Miên yêu thích nhảy lớp đối đầu để so sánh, cô càng hoài nghi bản thân hơn.Nhưng bây giờ Giang Miên Miên vậy mà nói cô rất có năng khiếu học tập, rất thông minh, lúc này cô liền có lòng tin."Miên Miên, cám ơn em." Lý Lan một lần nữa trịnh trọng nói, vừa là cảm ơn cô hướng dẫn bài tập giúp mình, cũng là cảm ơn cô cổ vũ mình, công nhận chính mình."Được rồi, chị Lan Lan, hai chị em mình cũng không cần ở đây cảm ơn tới cảm ơn lui, cũng không phải chuyện gì to tát, mùa hè này chúng ta còn phải học tập cùng nhau." Giang Miên Miên nhìn thấy hốc mắt có chút ửng đỏ kia của Lý Lan, cười lay lay tay của cô nói."Ừm." Lý Lan gật gật đầu.Vương Lợi không hiểu chuyện này giữa hai người bọn họ, cậu thấy các cô nói xong, thần thần bí bí tiến tới, móc ra từ trong túi mình một viên bi, còn có một quyển sách nhỏ gần như mới, cười rạng rỡ nói: "Giang Miên Miên, đây là quà cảm ơn tôi đưa cậu.""Ừm? Quà cảm ơn? Quà cảm ơn gì?" Giang Miên Miên bị cái hành vi ra bài không theo lẽ thường này của Vương Lợi làm cho bối rối."Hehee, là quà cảm ơn vì học kỳ này cậu dạy cho tôi những công thức kia! Cậu biết không? Tôi cứ dựa theo những bài thi kia cậu dạy tôi, lần thi cuối kỳ này tôi thi đứng thứ sáu trong lớp, thứ sáu trong lớp đấy, đây chính là lúc vinh dự nhất đời tôi, cho cha mẹ tôi vui vẻ hết ôm rồi thơm, rồi lại khen ngợi." Vương Lợi vẻ mày hớn hở chia sẻ vui sướng của mình với Giang Miên Miên."Đứng thứ sau? Cậu đúng là rất giỏi nha."Giang Miên Miên biết bình thường Vương Lợi ở lớp, thành tích đều là hạng chót, bây giờ có thể thi đạt thứ hạng này, đúng là có thể dùng bay vọt để hình dung, không trách được cha mẹ cậy sẽ vui vẻ như vậy.Đây còn là lần đầu tiên Vương Lợi được Giang Miên Miên khen đâu, được khen, cậu càng hưng phấn và bức thiết muốn chia sẻ vui sướng của mình với cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận