Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 803 - Không phóng khoáng



“Cảm ơn cậu Phương. Chúc cậu Phương thân thể khỏe mạnh, vạn sự như ý, tâm tưởng sự thành, sự nghiệp viên mãn.” Giang Miên Miên biết Phương Trí Viễn sắp phải đi Hương Thành phát triển, cố ý chúc ông ấy sự nghiệp thành công.“Tốt, vậy cậu Phương mượn lời chúc của con.” Phương Trí Viễn sủng nịch sờ sờ Giang Miên Miên đầu, cười khẽ nói.Chí Võ tính tình nóng nảy, cậu ta nhận được bao lì xì xong liền gấp gáp mở ra nhìn.“Oa, thật nhiều tiền.” Chí Võ nhìn tiền mừng tuổi Phương Trí Viễn phát, khống chế không được kinh ngạc mà phát ra tiếng.Chí Văn vừa thấy tiền lớn trong tay Chí Võ, cũng vội vàng mở ra bao lì xì của mình. Bên trong quả nhiên cũng là một đồng tiền giấy.Trời ơi, cậu Phương rất hào phóng!Tiền nhiều như vậy, cậu ta có thể đi Cung Tiêu Xã mua nhiều sách nhỏ. Trong lòng Chí Văn vừa kích động vừa hưng phấn.Nhóm bé gái nhìn thấy cậu Phương thế mà cho hai bé trai nhiều tiền mừng tuổi như vậy. Các bé gái cũng đều tò mò mở ra bao lì xì của mình. Chờ đến lúc các bé gái nhìn bản thân cũng có một đồng tiền, đều không nhịn được kích động.Chỉ có Giang Nguyên Bân tuổi còn nhỏ, không biết tiền bên trong có ích lợi gì. Cậu bé với đôi tay cầm bao lì xì, chỉ đi theo xem cái náo nhiệt, mới mẻ.Hai vợ chồng nhà hai nhìn tiền trong tay các con gái, có chút ngượng ngùng. Nhà bọn họ năm người con. Đây là năm đồng tiền, số tiền này quá nhiều.Phương Trí Viễn là bạn bè của anh cả, không thân không thích với bọn họ. Ông ấy lại ra tay phát cho con cái nhiều tiền như vậy. Bọn họ cảm thấy ngượng ngùng khi thật sự nhận lấy.Triệu Tiểu Quyên nghĩ, liền duỗi tay thu bao lì xì trong tay những người con, đưa cho Phương Trí Viễn: “Trí Viễn, bao lì xì này quá lớn. Chúng ta không thể thu, em mau cất lấy đi.”“Chị dâu hai, chị đừng khách sáo với em. Đây đều là phát một chút tâm ý cho bọn nhỏ. Là lộc, cũng không bao nhiêu tiền, không có gì đáng ngại.” Phương Trí Viễn không nhận bao lì xì, ngược lại khuyên nhủ.Giang Trường Hải cũng biết Phương Trí Viễn không thiếu chút tiền ấy. Ông đứng ra khuyên nhủ: “Trường Hà, Trí Viễn nói đúng. Này là tiền mừng tuổi. Chính là đồ để chúc phúc. Hai vợ chồng các em cũng đừng từ chối. Mau nhận lấy đi.”Giang Trường Hà cùng Triệu Tiểu Quyên nhìn nhau một cái, thấy bọn họ đều nói như vậy, cũng không kiên trì muốn trả lại nữa.Làm trò trước mặt người một nhà, Triệu Tiểu Quyên cũng không có mặt mũi ‘ sung công ‘bao lì xì bọn nhỏ’, bà ấy trả lại bao lì xì mấy đứa con gái. Lúc sau nói với các cô: “Còn không mau cảm ơn cậu Phương.”“Cảm ơn cậu Phương.” Mấy bé gái vội vàng nghe lời nói cảm ơn.“Không có việc gì, không cần khách khí.” Phương Trí Viễn ôn hòa nói.Tôn Lệ Hà nhìn phòng thứ hai không phóng khoáng chối từ thì không vừa lòng.Hai vợ chồng phòng thứ hai thật sự là thói quen ra ngoài làm mất mặt. Người như Phương Trí Viễn là nhân vật nào? Chính là cậu ruột của Úc Thừa, người ta là người thiếu tiền sao? Chỉ là mấy đồng tiền thôi, người ta căn bản là không để ý.Nhưng mà một nhà thứ hai thật đúng là chiếm tiện nghi. Nhà mình chỉ có hai đứa nhỏ nên chỉ được hai đồng tiền.Cả gia đình năm đứa nhỏ thì chính là năm đồng tiền. Tự nhiên khi không thiếu được ba đồng tiền. Trong lòng bà ta liền có chút không thoải mái.Phát xong bao lì xì, hai vợ chồng già liền dẫn Giang Miên Miên cùng Úc Thừa ra khỏi cửa đi ra ngoài khoe khoang.Chờ đến buổi tối ăn xong cơm chiều, bà cụ lại ở trong phòng, đưa thêm mấy cái hồng bao lớn, muốn cho cháu trai trong nhà và Giang Miên Miên.Đương nhiên, năm nay bà ta còn chuẩn bị thêm một cái hồng bao lớn đưa cho Úc Thừa.Úc Thừa đang ở trong phòng cùng cậu Phương nói hành trình ngày mai. Cậu nghe có người gõ cửa thì đi ra mở cửa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận